Trên đường đến công ty của Hàn Thẩm, Thùy Chi cứ làm ra vẻ khó chịu với Chung Thất.
Xe cô bây giờ thì gửi tạm ở một bãi đỗ xe công cộng, còn phải thuê bảo vệ trông chừng.
Có chút tò mò về cậu ta, cô hỏi.
"Anh và người vừa gọi đến là sao vậy?"
"Cậu ấy là thiếu gia của tôi, còn tôi là quản gia."
Nghe nói xong, cô liền bĩu môi nói.
"Có quản gia như anh thì chắc sẽ sớm nghèo mạt mất."
Cậu ta vừa nghe đã hiểu mình đang bị nói móc.
Nhưng biết làm sao được khi bản tính hậu đậu này đã định đi theo cậu ta tới già? Chung Thất là một chàng trai cao ráo, cũng khá ưa nhìn với mái tóc vàng vàng trẻ trung, nước da ngăm ngăm.
Gia đình cậu ta chỉ còn mỗi mẹ mình, lại là con trai độc nhất nên rất được yêu thương.
Mẹ cậu ta luôn dành hết tình yêu thương của mình cho cậu.
Nghe nói Hàn Thẩm là một người thiếu thốn tình thương của mẹ, bà ấy rất đồng cảm, thường xuyên gặp gỡ và hỏi thăm anh.
Cảm nhận được sự yêu thương ấy, anh cũng an ủi rất nhiều.
Đánh mắt nhìn sang Thuỳ Chi ngồi bên cạnh, phải công nhận cô gái này có sức quyến rũ đến lạ.
Chung Thất cứ thi thoảng lại ngây người ra vì nhan sắc này.
Vô tình nhìn thấy cậu ta đang nhìn mình, cô liền hỏi.
"Nhìn gì vậy? Không được giở trò biến thái đấy!"
Cậu ta "xì" một cái rồi nói.
"Ai thèm!"
Không hiểu sao cãi nhau với tên này mình lại có hứng thú như vậy? Trước giờ mình có thích nói chuyện với mấy chàng trai đâu chứ, thấy ai cũng lăng nhăng cả.
Còn cái tên này thì...
Đến công ty, vừa gặp nhau thì Thùy Chi đã liền ngẩng ra vì Hàn Thẩm quá cuốn hút, nhưng sau khi biết anh đã có vợ rồi thì chỉ "ừ" một cái cho qua.
Cô còn nói đúng là số cô xui thật, trai đẹp trong mắt cô người thì có vợ còn không thì cũng là tên cặn bã lăng nhăng.
Còn tự hỏi tại sao một người có nhan sắc như mình mà tình duyên lại lận đận như vậy.
Chung Thất nghe xong thì phá lên cười, càng cười càng lợi hại cứ như muốn chọc tức cô.
Thùy Chi tức giận, hung hăng dẫm lên chân cậu ta một cái, đế giày cao gót cứ như cái đinh ghim vào chân cậu ta đau điếng người.
Chung Thất như bị điện giật mà nhảy chân sáo.
"A! Sao cô ác độc vậy?"
Thùy Chi nhăn nhó, sau đó là lè lưỡi.
"Tôi ác độc đấy! Anh mà còn cười nữa tôi sẽ bẻ răng của anh."
Hàn Thẩm đứng ở trước mặt họ nãy giờ mà cứ như một cơn gió lướt qua, một cái bóng vô hình.
Anh đã nhìn họ cãi nhau hơn 15 phút rồi mà vẫn chưa vào được vấn đề chính.
Cơm thì chưa ăn mà còn phải bị sang chấn màng nhĩ.
Anh khó chịu, trầm giọng hỏi.
"Cãi đủ chưa?"
Chung Thất và Thùy Chi bị giọng nói này làm cho lạnh sống lưng, lập tức im bặt.
Không hiểu sao cả cô cũng bị anh doạ sợ.
Sau một hồi, Thùy Chi cũng chịu đưa ra mức bồi thường rồi ra về, còn nói là nể mặt anh nên mới tha cho Chung Thất.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói, truyện Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói , đọc truyện Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói full , Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói full , Tổng Tài Giả Ngốc Ai Là Sói chương mới