Editor + beta : Lolisa
“Không có việc gì.” Sở Diệp sờ mũi, vốn là anh muốn liên hôn kinh doanh, cho nên mới tìm Bạch Sơ Hiểu để xem thử. Dù sao Bạch Sơ Hiểu cũng chỉ vừa mới trở về Tạ gia, lúc đối phương ở Hàn gia cũng xem như là một người trong cùng một xã hội với anh, lúc đó anh sẽ nói vài câu, rồi bọn họ sẽ kết hôn sinh con, và họ vẫn có thể được hưởng cuộc sống của riêng mình, anh còn có thể giúp đỡ cô chống lại người nhà Hàn gia. Nhưng trăm triệu anh cũng chưa từng nghĩ tới Tần Phong sẽ thích cô, anh còn có thể nói được cái gì nữa đây.
Tần Phong đã biết mục đích của đối phương từ khi anh nhìn thấy anh ta rồi, nhưng anh không thể đem Bạch Sơ Hiểu nhường ra bên ngoài được. Ngay cả khi anh ta không muốn cố gắng thử một lần, mà là thật sự thích
cô, thì anh nhất định cũng sẽ không buông tay, tình bạn vào lúc này có vẻ rất mong manh, nhưng bọn họ không thể ở bên anh cả đời được, bạn bè có thể có rất nhiều nhưng vợ cũng chỉ có một người mà thôi.
“Lúc hai người kết hôn thì hãy nhớ mời tôi làm phù rể đó nha. Nếu không thì làm phù dâu cũng được, tôi có thể mặc đồ của phụ nữ.” Sở Diệp nghiêm mặt nói, như thể Tần Phong với Bạch Sơ Hiểu đã ở bên nhau rồi vậy, “Haizz, người giống như tôi vẫn là thích hợp để làm phong lưu công tử a, không biết ngày mai sẽ là người nổi tiếng trên mạng hay là người mẫu trẻ nữa đây"
Trong đầu Sở Diệp hiện lên khuôn mặt của người phụ nữ đã chặn xe của anh lại, có lẽ rất nhanh thôi, cô ta sẽ gọi điện thoại cho anh.
Lúc này, Hàn Uyển Nhi đã đến nơi ở của cha mẹ nuôi, sau khi đã trở về Hàn gia thì cô vẫn không thật sự yên tâm về bọn họ, nên dưới sự khẩn cầu của cô, Hàn gia đã dứt khoát mua cho bọn họ một căn nhà để ở, từ phòng ốc đơn sơ tồi tàn chuyển đến đây.
“Mẹ.” Hàn Uyển Nhi vẫn gọi bà Hứa là "mẹ" như cũ, cô không muốn thay đổi cách xưng hô đối với bà.
“Con ăn cơm chưa ?” Mẹ Hứa nói xong liền đứng dậy, chuẩn bị đi nấu cơm cho Hàn Uyển Nhi, còn bọn họ đã ăn xong hết rồi. Nói là nấu cơm, nhưng thật ra cũng chỉ nấu một tô mì với nhiều thịt và rau ở bên trên.
Nhìn thấy tô mì nóng hổi trước mắt, Hàn Uyển Nhi cảm thấy chua xót, cô vẫn thích món mì sợi như vậy. Cô nhớ, khi còn nhỏ mà muốn ăn một bát mì cũng là điều khá xa xỉ rồi, chỉ khi trong nhà có ít tiền thì mới có thể mua được một ít mì sợi, ăn xong mì sợi mà còn chưa no thì lại ăn thêm một chút cơm, mì ăn liền thì khỏi nói, rất khó để mua được.
“Đừng nóng vội, cứ từ từ ăn.” Trước đây mẹ Hứa cũng không đối xử quá tốt với Hàn Uyển Nhi như bây giờ, nhiều lắm chính là cho cô hai cái bánh bao rồi để cô tự mình hấp lên ăn. Còn bây giờ, Hàn Uyển Nhi là thiên kim của Hàn gia, và cô có thể mang rất nhiều tiền về cho bà, nên tự nhiên bà càng phải đối xử tốt với cô hơn.
Chính điểm này đã khiến cho Hàn Uyển Nhi rất hài lòng về mẹ Hứa, trước đây mẹ Hứa chưa bao giờ đối xử tốt với cô như thế cả, nhưng bây giờ bà lại đối xử với cô rất tốt, chỉ như vậy cũng đã làm cho cô rất cảm động rồi.
“Có phải lại bị người ta nói sau lưng nữa hay không ? Nói con không giống như là thiên kim nhà giàu ?” Trong lòng mẹ Hứa đã rõ ràng, nếu như bà quan tâm Hàn Uyển Nhi nhiều hơn một chút thì cô sẽ mang càng nhiều tiền về cho bà hơn, “Con cũng thật là, cứ phải để ý đến suy nghĩ của người khác làm cái gì chứ. Quan hệ huyết thống không thể thay đổi được, con mới là thiên kim của Hàn gia, không phải là cái cô Bạch Sơ Hiểu kia"
Nghe được lời này của mẹ nuôi, trong lòng Hàn Uyển Nhi cảm thấy thoải mái hơn một chút, cô cũng không vạch trần thân phận thật sự của Bạch Sơ Hiểu với mẹ Hứa, “Nhưng bằng cấp của con quả thực không cao bằng cô ấy."
“Con cũng thật ngốc, cái gì mà không cao bằng. Lẽ ra ngay từ đầu con nên cho cô ta nghỉ học luôn đu. Con gái thì cần phải đi học làm cái gì ? Hàn gia đối với cô ta còn chưa đủ tốt hay sao?" mẹ Hứa nói, “Bây giờ cũng có ích lợi gì đâu, đều là áo gấm về làng cả.”
衣锦还乡 [yì jǐn huán xiāng]. Có nghĩa là mặc quần áo lộng lẫy và trở về quê hương sau khi trở nên giàu có. Người ta cũng nói rằng sự trở lại danh dự.
Mẹ Hứa cho rằng Hàn Uyển Nhi vẫn chưa đủ tàn nhẫn, nếu lúc trước cô trực tiếp đem người đạp dưới lòng bàn chân thì làm sao bây giờ lại xảy ra nhiều chuyện phức tạp như vậy được.
“Dù sao cô ấy cũng đã sống ở Hàn gia nhiều năm như vậy rồi, bỗng nhiên một ngày cha mẹ lại biết cô ấy không phải là con gái ruột của mình, trong lòng ít nhiều cũng có phần khó chịu, chắc trong lòng cô ấy cũng không tốt hơn là bao nhiêu, nên con làm sao có thể làm ra chuyện như vậy được.” Hàn Uyển Nhi ghen ghét Bạch Sơ Hiểu là thật, ghen ghét đến muốn phát điên lên, cô ta không phải là con gái của Hàn gia, và càng không nên là con gái của Tạ gia. Nghĩ đến đây cô lại cảm thấy chua xót hơn, cô cứ nghĩ mình giỏi hơn người khác nhưng kết quả lại không phải như vậy "Mẹ ơi, mẹ đừng nói nữa”
“Vậy con cũng đừng buồn nữa.” mẹ Hứa thở dài, “Mẹ cũng không biết mấy cái loanh quanh lòng vòng gì đó trong giới nhà giàu của các con, nếu như con thực sự không thoải mái, vậy thì cứ nói cho bà Hàn biết, bà ấy nhất định sẽ đứng về phía con. Còn dù mẹ có biết, nhưng cái gì mẹ cũng không thể làm cho con được”
“Con nói cái này, mẹ nghe thử xem.” Hàn Uyển Nhi không dám nới với cha mẹ của mình, cô sợ bọn họ sẽ nói rằng chỉ có vấn đề nhỏ như vậy mà cô cũng không thể tự giải quyết cho tốt, cô sợ bọn họ sẽ lại so sánh cô với Bạch Sơ Hiểu.
Bà Hàn ở nhà chờ mãi mà vẫn chưa thấy Hàn Uyển Nhi trở về, dứt khoát lấy điện thoại ra gọi cho cô, “Con đang ở đâu đấy?”
“Con đang đi dạo phố ạ.” Hàn Uyển Nhi không dám nói cô đang ở nhà mẹ Hứa bên này, cô sợ mẹ ruột sẽ xảy ra mâu thuẫn với mẹ nuôi, mẹ ruột của cô vẫn luôn không thích cô có quá nhiều tiếp xúc với mẹ nuôi, “ Lát nữa con sẽ về.”
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm, truyện Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm , đọc truyện Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm full , Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm full , Tổng Tài Lại Nhìn Cô Chằm Chằm chương mới