Chương 442 Coi thường hai người rồi.
Cư Hàn Lâm cười nhạt: “Thật sự rất nực cười. Cô cho rằng tôi xem trọng hai người hay coi thường hai người… Tình bạn giữa hai người chỉ dựa vào tinh thần trách nhiệm của Lạc Cẩn Thi mà thôi … Thái độ bây giờ của Lạc Cẩn Thi với tôi khiến cô hài lòng rồi chứ?
Vì muốn ở lại công ty, cô đã khiến cả Lạc Cẩn Thi và tôi đau khổ… ”
Đỗ Tương Dao không tự chủ được lắc đầu nguầy nguậy, nước mắt đầm đìa, son phấn loang lổ.
“Mặc dù anh là tổng giám đốc, nhưng anh không thể xúc phạm mối quan hệ giữa tôi và cô ấy như thế, tôi không phải như những gì anh nói…”
Cư Hàn Lâm đột nhiên hừ một tiếng, cắt ngang: “Sau này đừng nói với tôi chuyện này. Nhớ, làm việc trong công ty, đừng giả vờ hiểu chuyện … Mỗi nhân viên làm việc trong công ty, tôi đều coi trọng. họ. Tôi coi trọng năng lực làm việc của họ chứ không phải khả năng diễn kịch, hiểu không… ”
Nói xong anh nhìn Đỗ Tương Dao đầy chán ghét.
Đỗ Tương Dao bất giác run lên.
Chẳng lẽ chính cô là người bóp chết tình cảm giữa Cư Hàn Lâm và Lạc Cẩn Thi sao?
Đỗ Tương Dao buồn bã, cô bất giác lắc đầu liên tục, không phải chính mình.
Làm sao có thể là chính mình.
Những gì Cư Hàn Lâm nói giống như một con dao rựa, nó đâm vào tim Đỗ Tương Dao, cô gần như gục ngã khi bước ra khỏi cửa kính, nhưng cô đưa tay quệt một giọt nước mắt, mặc dù vẫn giữ dáng vẻ mạnh mẽ nhưng mắt cô đã đỏ hoe.
Các đồng nghiệp khác bận làm việc, Lạc Cẩn Thi vẫn cúi đầu, cẩn thận phân loại tài liệu.
Đỗ Tương Dao im lặng đi đến bên Lạc Cẩn Thi, Lạc Cẩn Thi ngẩng đầu liếc nhìn Đỗ Tương Dao, hai mắt cô sưng đỏ đến sững sờ: “Đỗ Tương Dao, chị có chuyện gì……”
Đỗ Tương Dao đột nhiên ngồi xổm xuống, gục đầu lên đầu gối Lạc Cẩn Thi, có chút nghẹn ngào, nhưng vẫn cố nén khóc, thấp thỏm.
Lạc Cẩn Thi ngạc nhiên, cô chưa bao giờ thấy Đỗ Tương Dao như thế này, Đỗ Tương Dao lúc nào cũng mạnh mẽ, lúc nào cũng ra dáng một người phụ nữ mạnh mẽ.
Trong lòng Lạc Cẩn Thi, đôi khi Đỗ Tương Dao giống như bức tường thành, thường trực trong tim cô, không bao giờ đổ.
Chuyện gì xảy ra vậy.
Cô vừa kéo Đỗ Tương Dao lên, vừa bước nhanh vào phòng vệ sinh, đóng cửa phòng vệ sinh lại, cô nhìn kỹ Đỗ Tương Dao, đưa tay ra lau nước mắt cho cô ấy: “Đỗ Tương Dao sao vậy? Chị nói đi… ”
Đỗ Tương Dao chỉ hoảng loạn liếc nhìn Lạc Cẩn Thi, một lúc sau mới bình tĩnh lại: “Em nói thật cho chị biết xem, có phải việc em từ chức có liên quan đến chị không? Có phải việc em từ chức có liên quan đến chị không… ”
Lạc Cẩn Thi hơi kinh ngạc, làm sao mà cô ấy biết được.
“Đỗ Tương Dao … Em bỏ đi không phải vì chị mà là vì em với Cư Hàn Lâm có mâu thuẫn, em không thể làm việc trong công ty được nữa. Phải chạm mặt với anh ấy em sợ khó xử. Việc này không liên quan gì đến chị, chị nghĩ nhiều rồi… ”
Đỗ Tương Dao lắc đầu nguầy nguậy, suýt nữa ngã quỵ: “Không phải, em nói dối chị… Em nói dối chị, em nghĩ chị không biết sao? Việc em đột ngột từ chức như thế này là vì chị … chị không nghĩ em lại vì chị mà từ chức… chị không đáng để em làm thế… ”
Lạc Cẩn Thi đột nhiên nắm lấy tay Đỗ Tương Dao, nghiêm túc nói: “Chị nghe em nói, em bảo đảm với chị rằng không phải vì chị, em làm vậy vì thực sự giữa em và Cư Hàn Lâm có vấn đề…”
Nhưng Đỗ Tương Dao lắc đầu nguầy nguậy: “Nếu em muốn chị an tâm ở lại đây làm việc thì em đừng từ chức, còn nếu em muốn chị cùng em rời khỏi công ty thì em từ chức đi.”
Lạc Cẩn Thi nhìn vẻ mặt kiên quyết của Đỗ Tương Dao, cô thấy khó xử: “Đây là hai chuyện khác nhau … Chúng ta không thể đánh đồng thế được. Chị đã làm đến vị trí này rồi, rất khó có được. Bây giờ chuyện hợp tác với công ty nước Phan xảy ra chuyện thế này, thì phải có một người đứng ra chịu trách nhiệm…”
Suy nghĩ một chút, Lạc Cẩn Thi lại nghiến răng nghiến lợi: “Em không vĩ đại như chị nghĩ đâu, em không từ chức vì chị, cũng không vì bất kỳ ai … Thật sự là vì giữa em và Cư Hàn Lâm có bất đồng, việc này em cần phải giải quyết riêng với anh ấy, chứ không liên quan gì đến người khác hết… ”
Nói xong, cô đưa tay lau nước mắt cho Đỗ Tương Dao: “Vậy nên chị phải hiểu ý của em. Em không cố ý làm gì cả. Chuyện đã xảy ra… Mỗi người trong chúng ta đều phải chịu trách nhiệm, không phải một mình em có thể gánh láy tất cả, em biết rõ hơn ai hết … ”
Nói xong, cô xoay người đưa Đỗ Tương Dao đi ra ngoài: “Đi thôi, đi làm việc đi, trong lúc làm việc chúng ta không được phép lãng phí thời gian như thế này. Đừng lo lắng, em sẽ không vì chị mà từ chức, ngay cả khi bố mẹ em làm việc ở đây, em cũng không vô duyên vô cớ vì bọn họ mà từ chức… ”
Đỗ Tương Dao im lặng đi theo cô ra ngoài trở lại bàn làm việc, Lạc Cẩn Thi chỉ bình tĩnh liếc nhìn Đỗ Tương Dao.
Cô trở lại bàn làm việc lần nữa, xếp những tài liệu cuối cùng, rồi đi đến văn phòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng, truyện Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng , đọc truyện Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng full , Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng full , Tổng Tài Sủng Vợ Điên Cuồng chương mới