Những bước chân của Giai Kỳ hôm nay đột nhiên trở nên thật gấp gáp, có thể là vì nàng cảm thấy mệt, muốn nhanh chóng về nhà để đắm mình dưới vòi nước nóng ấm áp, chui vào lớp chăn nệm ấm áp ngủ một giấc thật sâu, không mộng mị, không tỉnh giấc giữa đêm vì ác mộng….
Hoặc là vì đêm nay, sau lưng nàng có một ánh mắt rất sắc, rất sâu, thăm thẳm như một hang động băng lạnh lẽo, hút hồn người khác, đang nhất quyết dõi theo từng bước chân của nàng.
Có thể do Giai Kỳ quá nhạy cảm, hoặc có thể trời sinh ra cho con gái có sự ảo tưởng rất lớn về tình cảm, mà nàng cảm thấy trong ánh mắt của Lôi Triệt có một điều gì đó, vượt quá cả tình cảm bình thường.
Suy nghĩ ấy cứ quẩn quanh trong đầu nàng, quẩn quanh trong từng bước chân nàng dẫn từ thang máy lên đến căn hộ của nàng, khiến cho Giai Kỳ không khỏi ưu tư.
Khi bước chân lên hành lang quen thuộc, ánh điện tự động bật sáng theo từng bước chân của nàng.
Giai Kỳ theo bản năng, nhìn xuống dưới sảnh chung cư, giật mình khi vẫn thấy chiếc Bentley chói mắt của Lôi Triệt sừng sững đậu ở đấy, không hề có giấu hiệu nhúc nhích.
Mặc dù không nhìn thấy gì qua lớp kính bảo vệ tối om…Nhưng Giai Kỳ vẫn cảm thấy được ánh mắt sắc bén của Lôi Triệt chắc chắn đang dõi theo nàng.
“ Làm như không nhận ra! Làm như không nhận ra đi! ”
Giọng nói như hét lên trong đầu Giai Kỳ, vì thế thay vào việc mỉm cười xã giao, nàng vội vàng thức tỉnh quay đầu lại, cắm cúi mở cửa căn hộ.
Tiếng nhạc khi cánh cửa gỗ mở ra, ánh điện cảm ứng bật sáng và Giai Kỳ lao vào trong phòng như một con thiêu thân thấy ánh lửa.
Tiếng đóng cửa vang lên sau lưng, Giai Kỳ mới thở phào trượt lưng xuống ngồi bệt cạnh cửa, hàm răng trắng tinh của nàng cắn nhẹ lên đôi môi căng mọng.
Sao đột nhiên Giai Kỳ cảm thấy có chút bất an khi để cho Lôi Triệt biết được nơi ở của nàng.
Giai Kỳ cau mày, tự mình mắng mình vì thói hay lo lắng những chuyện không đâu.
Chắc có thể do nàng nhạy cảm quá, với những người đã trải qua quá nhiều mất mát và tổn thương như Giai Kỳ, thường có khuynh hướng lo sợ và suy nghĩ trước tất cả mọi thứ xảy ra hàng ngày, dù là nhỏ nhất.
Giống như một con ốc nhỏ, co mình lại vào trong vỏ trước tất cả biến động xunh quanh.
Giai Kỳ đứng dậy, cởi đôi giày cao gót và đặt gọn vào trong tủ để giày.
Chân trần áp xuống sàn gỗ có chút lạnh lẽo, những bước chân của cô chậm chạy và lúng túng khi cô vừa đi vừa cởi chiếc đầm dạ hội gò bó xuống.
Da thịt trần trụi hiện ra, đêm xuống có chút lạnh, khiến cho gai ốc cô nổi lên râm ran.
Vì được học múa từ nhỏ, nên thân hình của cô rất đẹp, mềm mại và kiều diễm.
Làn da trắng mịn màng như sữa tươi, thơm tho và thanh sạch, những đường con mềm mại căng tràn nhựa sống, gò bông đảo cao ngất mịn màng, vòng eo thon gọn với đường chạy dọc từ chân ngực xuống nơi nữ tính mềm mại, vòng ba căng tròn....Ngày trước những người già trong khu phố khi gặp nàng thường hay nói vui rằng, những người phụ nữ có vòng ba nảy nở như nàng,thường rất dễ dàng trong chuyện sinh nở.
Bật bình nóng lạnh lên, trong lúc chờ nước trong bình đủ sôi, Giai Kỳ ngồi trước gương bắt đầu chải mượt mái tóc của mình.
Mái tóc của nàng từ nhỏ đã xoăn như sóng nước, là xoăn tự nhiên.
Người già cũng nói, những người có mái tóc xoăn tự nhiên như nàng, thường số phận rất vất vả.
Giai Kỳ thở dài, đứng dậy muốn lục tìm điện thoại trong túi xách, mới hoảng hốt giật nảy mình!
Túi...túi xách...!
Túi xách của nàng....không thấy đâu nữa!
Rõ ràng là lúc ra về, nàng nhớ đã cầm theo rồi mà!
Giai Kỳ chợt tỉnh cả người, một cơn rùng mình choáng váng chạy dọc cả sống lưng.
Nàng...quên túi xách trên xe của Lôi Triệt rồi!
Cuống cuồng vớ lấy bộ váy trong tủ quần áo tròng vào người, Giai Kỳ hộc tốc chạy thẳng ra cửa, vội vàng mở cánh cửa gỗ ra và lao ra ngoài ban công.
Nhưng kịch bản tệ nhất bao giờ cũng là kịch bản dễ dàng xảy ra nhất, giống như khi tung một chiếc bánh mì phết mứt lên, thì khả năng để mặt phết mứt rơi xuống đât là trên 92%.
Dưới sảnh của khu chung cư hoàn toàn trống trải, chiếc xe chói mắt của Lôi Triệt đã rời đi từ lúc nào...!
Giai Kỳ há hốc miệng, cảm thấy trái tim của mình trôi tuột xuống bụng!
Điện thoại của nàng....phải làm thế nào đây?
****
Bệnh viện Royal là bệnh viện tư nhân nổi tiếng dành cho những nhân vật trọng yếu đến điều trị.
Tất cả những trang thiết bị ở đây đều là những trang thiết bị ngoại nhập tối tân nhất, đắt tiền nhất.
Bác sĩ và y tá đểu là những người có chuyên môn rất cao trong công việc, trong bệnh viện mùi thuốc sát trùng rất nhẹ, hầu như đều bị mùi hương hoa hồng hoặc hương sả chanh thơm tho lấn át.
Toàn bộ những phòng hồi sức ở đây đều được trang bị như một phòng khách sạn, với những đồ dùng tối tân nhất, để cho những bệnh nhân trị bệnh tại nơi đây đều có cảm giác như được ở nhà!
Lôi Triệt kí giấy thăm bệnh ở quầy lễ tân.
Cô gái đón tập giấy có chữ kí của Lôi Triệt, ánh mắt tập trung vào nét chữ như rồng bay phượng múa của Lôi Triệt.
Nét chữ kí cứng cáp và mạnh mẽ, cũng không kém phần uyển chuyển bay lượn, như chính tích cách chủ nhân.
_ Cám ơn ngài!
Giọng nói nhỏ nhẹ vang lên.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái, truyện Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái , đọc truyện Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái full , Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái full , Tổng Tài Tàn Khốc Đoạt Ái chương mới