Túi gấm này màu đỏ tươi, bên trên có hoa văn xen kẽ được thêu cực kỳ tinh xảo bằng chỉ vàng.
Chỉ cần túi gấm này thôi, cũng đã có giá trị không nhỏ.
Thiếu niên hai mắt hưng phấn, đưa tay mở ra túi gấm, liền thấy bên trong có một xấp ngân phiếu cùng mấy thỏi vàng ròng sáng chói.
“Đây…” thiếu niên hưng phấn không nói nên lời.
Đây chính là chuyến thu hoạch bội thu nhất từ khi y hành nghề đến giờ.
Thiếu niên sau một hồi hưng phấn, liền hơi bình tĩnh trở lại.
Y suy nghĩ một chút, liền lấy ra một thỏi vàng, sau đó đem túi gấm cẩn thận đi đến một góc tường bí mật móc ra một viên gạch để lộ một cái hốc nhỏ cực kỳ ẩn mật.
Đem túi gấm giấu vào trong đó rồi đặt viên gạch lại vào chỗ cũ, sau đó cẩn thận xem xét không thấy để lộ dấu vết gì thì thiếu niên mới yên tâm đem thỏi vàng cất vào ngực, phủi phủi tay rời đi.
Ngay sau khi thiếu niên đen đúa rời đi, liền có một người thân hình mờ ảo hiện ra.
Người này chính là Tống Phong.
“Một phàm nhân không có tu vi lại có yêu khí trên người?” Dõi theo bóng lưng của thiếu niên, Tống Phong sờ sờ cằm lẩm bẩm.
Tống Phong cũng không có để ý tới túi gấm.
Bên trong chỉ là một chút đồ vật do Vương Thiên Hào trước đó đưa cho Tống Phong để tạ ơn tương trợ.
Tống Phong lúc ấy cũng tùy tiện nhận lấy, dù những thứ này hiện tại trong mắt hắn đã không còn quá nhiều ý nghĩa.
Trầm ngâm một chút, Tống Phong liền bước theo phương hương mà thiếu niên đen đúa vừa rời đi.
Mặc dù mục đích của hắn đến với Bàn Dụ Thành là Mã gia.
Tuy nhiên, việc một nhân loại có yêu khí trên người cũng gây cho hắn hứng thú rất lớn.
Phải biết, từ trước đến nay giữa nhân tộc và yêu tộc là thế như nước với lửa, không đội trời chung.
Yêu tộc coi nhân loại là thức ăn bổ dưỡng, thì nhân loại cũng coi yêu tộc là tài liệu quý giá.
Ở trong này không có đúng hay sai, chỉ đơn giản là mạnh được yếu thua.
Làm một tu sĩ nhân tộc từng trải qua tiếp xúc với yêu thú không ít lần, Tống Phong đối với yêu khí cực kỳ nhạy cảm.
Thiếu niên đen đúa sau khi rời khỏi con hẻm thì đi dạo vòng quanh thật lâu.
Khi thì lười biếng nằm bên góc đường ngoáy mũi, khi thì chạy đi nhận bánh bao cứu tế từ một quán ăn.
Cứ như vậy cho đến hai ngày liên tục thiếu niên này cũng không làm ra bất cứ hành động gì khác thường.
Khi kiên nhẫn của Tống Phong dần bị hao mòn thì đột nhiên vào buổi chiều ngày thứ ba, thiếu niên đột nhiên đảo mắt quan sát chung quanh.
Sau khi phát hiện không có ai chú ý tới mình thì mới lặng lẽ đi về phía Nam Thành.
Sau khi đến Nam Thành, thiếu niên liên tục ra vào mấy tiệm thuốc lớn, trong ngực cũng dần dần phồng lên.
Tống Phong không nhanh không chậm theo sau, thấy cảnh này thì khóe miệng cũng bị câu lên một vệt cười.
“Tâm cơ không cạn.
Phỏng chừng hai ngày này hắn là sợ ta phát hiện mất tiền nên mới cố ý đi lung tung khắp nơi thăm dò tình hình.
Sau khi thấy không có động tĩnh mới hành động.” Tống Phong thầm nghĩ.
Trong lúc này, thiếu niên đã đi ra khỏi tiệm thuốc thứ sáu, trên mặt có chút lo nghĩ.
Y ngẩng đầu nhìn bầu trời đã sụp tối, liền hạ bước chân đi nhanh về một hướng.
Quanh co qua nhiều con hẻm nhỏ, cuối cùng thiếu niên đi vòng ra khỏi cổng thành phía Nam, lại đi tiếp theo con đường đất tối om om, cuối cùng đi đến một ngôi miếu sập xệ.
Thói đời thay đổi, ngôi miếu này nếu nhìn kỹ có thể phát hiện từng nhận qua hương hỏa hưng vượng.
Nhưng không biết vì lý do gì mà hiện tại tường đổ nhà dột, nửa bên mái đã bị sụp xuống.
Chính giữa miếu có một pho tượng đã bị vỡ mất từ giữa thân trở lên khiến cho người ta không nhận ra ngôi miếu này từng thờ phụng ai.
Thiếu niên sau khi đi đến miếu hoang, liền cẩn thận ngó dáo dác, sau đó lặng lẽ vòng ra phía sau pho tượng ngồi xuống thở dốc.
Đi xa như vậy, bản thân hắn cũng có chút mệt mỏi.
Nghỉ ngơi một chút, thiếu niên mới cẩn thận cầm lấy một thanh gỗ gần đó, nhất thời dùng lực đưa cây gỗ vào giữa một vết nứt lớn trên lưng pho tượng rồi bẩy ra.
Dùng hết sức chín trâu hai hổ, sau một lúc lâu, cuối cùng thiếu niên mới dùng gỗ đem phần vết nứt sau lưng pho tượng bẩy rời ra, để lộ trên mặt đất một nắp hầm bằng gỗ được che giấu rất bí ẩn.
Thiếu niên đưa tay nhấc nắp hầm ra, để lộ một lối vào hình vuông tối om om chỉ vừa đủ một thân người.
Bạn đang đọc bộ truyện Tống Tiên Hành tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tống Tiên Hành, truyện Tống Tiên Hành , đọc truyện Tống Tiên Hành full , Tống Tiên Hành full , Tống Tiên Hành chương mới