Editor:!
Nhìn cậu trai bên cạnh đang múa bút thành văn, còn Thượng Triết hiện tại chỉ có thể cảm thán, cậu đã quá ngây thơ rồi.
Gom một đống người lại bắt ra đề thi, đương nhiên sẽ không thể kiểm kiến thức chuyên ngành được, rột cuộc thì hướng nghĩ của cậu sai trật lất!
Cũng không trách Chu Khang và Tiểu Huệ không nói rõ với cậu, những kiến thức này thật ra mà nói được tính là thường thức cơ bản, nhưng cậu ở nước ngoài ba năm làm gì có cơ hội đụng đến đâu, cho nên lát nữa chắc chỉ có thể giương mắt nộp giấy trắng thôi.
Câu thứ nhất: Hãy khát quát giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội trong 24 từ.
Phía dưới là 12 dòng để trắng.
Yêu nước? Thành tín? Hài hòa? Dân chủ?
Mấy cái đó thì chắc đúng rồi, không biết còn gì nữa không ta?
Câu thứ hai: Cải cách xã hội của Trung Quốc có một nét khác biệt so với các quốc gia khác.
Xét về tổng thể, nếu hình tượng tượng hóa sự khác biệt này với ví dụ "xe lửa thêm dầu chuyển bánh", hỏi: "thêm dầu" ở đâychỉ điều gì?
Thêm dầu là cái quái gì? Ý là nhấn đạp cần ga hả hay sao???
Thượng Triết tuyệt vọng vò đầu.
Đúng là không có nhân tính mà, đề trắc nghiệm thì ít, mà điền khuyết với tự luận thì nhiều như thế, làm sao mà người ta lụi nổi đây.
Câu hỏi căn bản phổ biến thôi mà, có cần tới mức đó không chứ.
Một tiếng sau...!
Thượng Triết không nộp giấy trắng, nhưng cậu cũng tính thử rồi, mấy câu cậu điền được với mấy câu cậu lụi, cộng lại còn chưa tới 55 điểm, nhưng lúc ra khỏi phòng thi tinh thần vẫn rất thoải mái.
Cậu trai tóc xoăn màu hạt dẻ kia lúc đi thoáng qua cậu, một bên khóe môi cong lên một ý cười giễu cợt.
Vừa nãy khi giám thị tới thu bài, không cẩn thận làm rơi bài thi của Thượng Triết xuống đất, chính là cậu trai tóc xoăn hạt dẻ kia giúp cậu nhặt lên.
Hẳn là đã nhìn thấy đống khoảng trắng với mấy cái tư tưởng lệch lạc thảm đến không nỡ nhìn của cậu, cậu người mới này không hề che giấu mà biểu lộ sự khinh miệt với cậu.
Làm như chỉ có mình cậu ta biết cười đểu hay sao?
Thượng Triết cố ý đi đến bên cạnh, một bên khóe môi cũng cong lên như hắn vừa nãy, chỉ là nụ cười này càng thêm sự khinh miệt, thẳng thắn nhưng không âm trầm.
Tóc xoăn hạt dẻ ngẩn ra, không phản ứng lại, đen mặt rời đi.
Thượng Triết phi như gió vào phòng làm việc của Chu Khang, tay sắp chạm tới bàn hắn, Chu Khang nhàn nhạt gõ nhẹ hai cái: "Gỗ mun đấy, cậu hất được thì cứ hất."
Thượng Triết: " =血=..." thôi thì không hất.
Chu Khang hừ một tiếng: "Sao rồi, đừng nói là một bài thi nhỏ thôi mà cậu cũng không làm được nhé?"
Thượng Triết phát điên: "Cậu không thể nhắc tôi chuẩn bị tâm lí à! Tại sao muốn vào công ty lại phải biết giá trị cốt lõi của chủ nghĩa xã hội chứ hả, tôi chỉ muốn ngoan ngoãn làm một diễn viên thôi mà!"
Chu Khang thả lỏng tay: "Cậu đi mà hỏi tổng cục truyền hình ấy, đề này bọn họ ra, cậu rống vào mặt tôi thì có ích gì?"
Thượng Triết: "..."
"Mà tôi hỏi lại lần nữa, cậu thật sự không tính ca hát nữa hả?"
"Không phải là không hát nữa, mà là sẽ đặt trọng tâm vào diễn xuất, dù gì thì tôi cũng xuất thân từ khoa diễn xuất đấy, khi đó đi không đúng hướng, bây giờ quay lại chắc vẫn còn kịp."
"Tôi không biết là cậu cố chấp như vậy đấy.
Cậu bây giờ ở trong giới ca hát tốt xấu gì cũng được coi là một tiểu thiên vương, bây giờ chuyển qua đóng phim, cậu cũng phải coi lại diễn kỹ của cậu chứ, hầy, nói cậu cậu còn không thèm nghe nữa."
"Cho nên tôi mới phải ra nước ngoài để học lại đấy.
Tôi không phải là kiểu ca sĩ biết sáng tác gì, cũng không có yêu thích đặc biệt gì với ca nhạc, ban đầu phải dời lại ước mơ mà đi con đường này, là do công ty muốn tạo hình thần tượng rồi thổi phồng một chút, nếu muốn tiến xa hơn, kế hoạch này không lâu dài được."
Chu Khang nói: "Nếu cậu thật sự muốn tiến xa hơn, đâu cần phải có đột phá làm gì, cậu xem cái bài "Lễ Thượng Vãng Lai" cậu sáng tác lúc cậu ở Mỹ ấy, chẳng phải cậu có tham gia sáng tác hay sao, điều này nói ra cậu rất có thiên phú ca hát mà."
Thượng Triết lắc đầu: "Không không, cái đó là mèo mù vớ cá rán thôi, ca từ là do một người bạn người nước ngoài của tôi viết, tôi chẳng qua là điền thêm vài từ thôi, cuối cùng lại bị mọi người hiểu lầm là do tôi viết...!Mà thôi, nhắc lại cũng không được gì.
Tôi tự biết bản thân mình, tiếp tục ca hát thật sự là không ổn, tôi vẫn là theo diễn xuất thì hơn, đây đã là ước mơ từ nhỏ của tôi rồi."
Chu Khang bất đắc dĩ nói: "Thôi được, tùy cậu, nhưng cậu nên chuẩn bị để chịu đả kích thì hơn, từ ca hát mà chuyển hướng sang diễn xuất cũng không đơn giản, mấy người trước kia bôi đen diễn kỹ của cậu vẫn còn đó đợi hắc cậu đấy đấy."
"Yên tâm, tôi đây trở về là để pa pa pa vô mặt bọn họ mà."
"...Gượm đã, cậu mới nói làm gì bọn họ cơ?"
"Quát vào mặt bọn họ á."
"Cậu xài từ hình như không được ổn lắm thì phải."
"Đó là do cậu quá lạc hậu, bây giờ trên mạng ai cũng nói thế mà.
Ơ? Tiểu Huệ đâu?"
"Đi lấy xe công ty cho cậu rồi." Chu Khang quyết định không tiếp tục giải thích với cậu nữa.
"Ò."
Điện thoại Thượng Triết rung lên, cầm ấn nghe đã nghe giọng Tiểu Huệ sai khiến: "Anh Thượng! Xuống đây! Đưa anh về nhà này!"
"Rồi rồi, xuống liền đây! Đi đón con trai anh trước đã."
"Cái này còn cần anh nói nữa hả?"
"..."
Cậu cảm thấy Tiểu Huệ ngày càng giống chị Tâm, trợ lí fangirl dịu dàng ấm áp người người đều yêu lần trước đâu rồi!
Trịnh Gia Ngôn ký xong văn kiện, không mặn không nhạt hỏi một câu: "Lần trước kế hoạch đầu tư vào điện ảnh làm tới đâu rồi?"
Chuyển chủ đề nhanh quá, Phương Lâm vẫn chưa phản ứng kịp: "Dạ?"
Trịnh Gia Ngôn đặt bút máy xuống, nhíu mày nhìn cô: "Kế hoạch đầu tư điện ảnh năm tới của công ty, tôi nhớ là tuần trước khi họp có văn kiện được chuyển xuống, cô đi kiếm về đây cho tôi."
Dù sao Phương Lâm cũng là thư kí cao cấp, trong đầu lập tức cố moi ra tin tức liên quan đến kế hoạch kia: "Trịnh tổng, cái kế hoạch đó ngài đã gửi trả lại rồi, trước mắt bộ phận đầu tư đang chỉnh sửa lại, đang còn tranh cãi giữa ba công ty Ngân Thịnh, Đại Tề và Bác Thụy Tư Đặc ạ."
"Mang bản phác thảo qua đây trước đã, lâu như vậy rồi còn chưa quyết định xong, bộ phận điều tra thị trường làm ăn kiểu gì vậy hả!"
"Vâng, tôi sẽ lập tức liên hệ với bộ phận đầu tư."
Lúc Phương Lâm gọi điện cho chủ nhiệm bộ phận đầu tư vẫn còn thấy dị dị, sao tự nhiên Trịnh tổng lại nhớ đến chuyện này nhỉ, trước giờ mấy việc như đầu tư điện ảnh ngài ấy có quan tâm đâu chứ.
Văn kiện kế hoạch rất nhanh liền được đưa tới tay Trịnh Gia Ngôn, cả một bộ phận đầu tư mồ hôi đầy đầu, nơm nớp lo sợ nghe theo chỉ dẫn.
Trịnh Gia Ngôn xem xong nói rằng: "Ba công ty giải trí này nếu hợp tác trường kì với công ty ta, phân ngạch mỗi năm trên thị trường sẽ có thay đổi lớn, không thể cứ tham chiếu số liệu năm ngoái mà quyết định.
Trước kia tôi đã nói rồi, thị trường điều tra không xong, lâu như vậy mà mấy người chỉ làm ra được cái đống vô tích sự này? Sang bên thị trường tìm hiểu rõ ràng hạng mục đầu tư năm tới cho tôi!"
"Vâng, vâng ạ!" Chủ nhiệm đầu tư gật đầu như gà mổ thóc.
"Chuẩn bị tư liệu về Ngân Thịnh trước đi, sắp tới tôi sẽ đi Ngân Thịnh một chuyến, xử lí cho xong một công ty trước đi."
"Đã rõ, Trịnh tổng." Chủ nhiệm đầu tư rưng rưng nhận lệnh.
Bạn đang đọc bộ truyện Tống Tử Thiên Vương tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tống Tử Thiên Vương, truyện Tống Tử Thiên Vương , đọc truyện Tống Tử Thiên Vương full , Tống Tử Thiên Vương full , Tống Tử Thiên Vương chương mới