Sáng sớm ngày hôm sau Đô Ân Vũ không đến phòng bệnh cao cấp báo cáo, anh sợ Giang Dực lại giam mình bắt nghỉ ngơi, loại chuyện này ngẫu nhiên
một lần cảm thấy thoải mái, nhưng làm nhiều sẽ cảm thấy lương tâm không
ổn. Uống Flat White một hơi đến 10 giờ sáng, sắc mặt Đô Ân Vũ
hồng nhuận tinh thần sảng khoái, trước khi đến phòng bệnh cao cấp còn
dùng nước trong phòng vệ sinh vuốt tóc, làm trong hành lang có rất nhiều bệnh nhân thực hiện huấn luyện phục hồi chức năng bàn tán sôi nổi. "Chào buổi sáng bác sĩ Tiểu Đô nha, hôm nay đẹp trai quá." Phòng bệnh cao cấp một mình một tầng, chắc cô Giang buồn chán, đang trò chuyện với một
người nhà bệnh nhân khác ở đầu cầu thang. "Chào buổi sáng cô
Giang, chân Giang Dực khôi phục không tệ, hôm nay phải bắt đầu làm khớp
xương." Đô Ân Vũ dịu dàng cười cười, người nhà một bệnh nhân khác đi qua hỏi thăm đây là trai đẹp của khoa nào. "À, nghe nó nói rồi, hôm qua luôn xoa chân, lát nữa cần cô hỗ trợ không?" Trong lòng Đô Ân Vũ ngứa ngáy, không nghĩ tới còn rất nghe lời. Có thể tập
phục hồi chức năng một mình, sau khi nói chuyện với cô Giang thấy đối
phương rất đáng tín nhiệm thì căn bản bà không đi theo vào cửa. Lúc vào phòng Giang Dực đang xem máy tính, nhận thấy cửa có động tĩnh thì
ngẩng đầu lên, nhìn thấy là Đô Ân Vũ thì người này vội vàng dừng công
việc trong tay, đặt máy tính sang một bên. "Có phải sắp bắt đầu rồi không?" Giang Dực xoa tay. "Anh còn rất chờ mong nhỉ?" Đô Ân Vũ không ý thức được quan hệ giữa hai
người đang dần kéo gần, hiện tại ngay cả chào hỏi cũng không cần, anh tự nhiên giúp Giang Dực chuyển máy tính lên bàn trà, hỏi thăm, "Muốn đóng
không?" "Đóng đi, che cái gì lên là được." Giang Dực tùy tiện
nằm, ngón tay gõ gõ mép giường, ánh mắt theo động tác của Đô Ân Vũ rơi
xuống mâm trái cây trên bàn trà.
Bạn đang đọc bộ truyện Trà Hoa Hồng tại truyen35.shop
"Trước tiên cậu ăn một quả quýt đã." Giang Dực nói: "Lát nữa Du Ninh tới, cậu ta thích ăn cái này, sẽ hết sạch ngay." "Chua." Đô Ân Vũ không muốn, có chút giọng điệu làm nũng nói với Giang Dực, "Tôi không thích ăn quýt." "Vậy cậu thích ăn gì?" "Dưa Hami." Đuôi mắt Đô Ân Vũ nhếch lên. "Được, nhớ rồi, ngày mai tôi bảo thư ký dọn sạch bồn hoa nhỏ phía sau bệnh viện các cậu, sau này đều trồng dưa vàng." Giang Dực nhướn mày kiểu tổng giám đốc, Đô Ân Vũ cười mắng hắn bần, "Tranh
thủ thời gian, chúng ta tốc chiến tốc thắng, bằng không lát nữa anh nhe
răng trợn mắt sẽ bị Thẩm Du Ninh nhìn thấy." "Cậu ta mới không
hiếm thấy cái này." Giang Dực vừa nói chuyện vừa phối hợp nằm xuống,
"Hai chúng tôi xem như lớn lên cùng nhau, cả hai đều nhìn qua mọi hình
thù của đối phương rồi." "Anh và Thẩm Du Ninh là bạn từ nhỏ à?"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!