“Cái gì?” Chân Diệu cảm thấy sấm sét giữa trời quang cứ như vậy đánh thẳng lên đầu nàng.
Nàng chỉ đi dạo Hội nữ nhi đêm thất tịch một lần, chọc một chuyện phiền toái không nói, về nhà lại còn phải đối mặt với cục diện gian nan như thế.
Thấy Chân Diệu sững sờ, Tử Tô cho rằng nàng quên A Quý là ai, bèn mịt mờ nhắc nhở: “Cô nương, A Quý chính là con ngỗng trắng Lão Bá gia tốn tận một trăm lượng bạc mới mua được đấy. À, chính là con ngỗng không biết bị ai đánh ngất ở vườn hoa. . . . . .”
Chân Diệu co rút khóe miệng một cái thật mạnh.
Sao nàng có thể quên nó được. Vì A Quý chính là do nàng đánh ngất!
Nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tiểu Thiền, Chân Diệu thở gấp: “Tiểu Thiền, sao ngươi lại làm việc hấp tấp như thế hả? Cả một con sáo cũng trông không được. Tối nay, tối nay ngươi đừng có ăn cơm, trở về phòng kiểm điểm bản thân cho thật kỹ đi!”
Đối với Chân Diệu mà nói, không cho ăn cơm quả thật là sự trừng phạt rất nghiêm trọng rồi.
Dù sao người là sắt cơm là thép, không ăn cơm một bữa là đã đói bụng đến đáng sợ.
Mặc kệ ngươi là hoàng thân, hậu duệ quý tộc, hay là dân chúng tóc húi cua, dù là ai thì cơ thể đều giống nhau.
Đã đi theo Chân Diệu một đoạn thời gian, Tiểu Thiền chưa từng thấy Chân Diệu tức giận lớn như vậy, vừa sợ hãi nói ra sự thật: “Cô. . . . . . Cô nương, nô tỳ, nô tỳ đã ăn rồi. . . . . .”
Vừa nói vừa dè dặt nhìn sắc mặt Chân Diệu, giải thích: “Đã, đã qua giờ cơm rồi ạ. . . . . .”
Một họng máu của Chân Diệu cứ bị nghẹn trong lòng, phất tay áo đi vào cửa, dặn dò Tử Tô một câu: “Tử Tô, bảo Tiểu Thiền trở về phòng tự kiểm điểm đi, đừng quỳ ở đây chướng mắt!”
Tử Tô nghe thế, vẻ mặt trước sau như một không lộ chút biểu tình cũng nhu hòa đi.
Thầm nghĩ tấm lòng vị Tứ cô nương này đúng là tốt hiếm thấy.
Nếu như vậy, cứ dốc lòng đi theo nàng thế này cũng không tệ.
Chỉ là tính tình này của nàng, sợ rằng tương lai rất dễ chịu thiệt, sau này bản thân mình càng phải giữ vững tinh thần mới được.
Không đề cập tới tâm tư thay đổi vi diệu của Tử Tô, Chân Diệu vào phòng, đến tịnh phòng tắm rửa, sau đó nhào cả người lên giường bất động.
Hôm nay đúng là quá mệt mỏi!
“Cô nương, không thể để thế mà ngủ được, tóc còn chưa khô, sáng mai sẽ bị đau đầu đấy.” Bách Linh dẫn Dạ Oanh đi vào, mỗi người cầm một cái khăn lông khô lau tóc cho nàng.
Chân Diệu nằm trên giường bất động, tùy ý các nàng hầu hạ.
Chỉ chốc lát sau, A Loan đã thu dọn xong cũng tiến vào, im lặng không lên tiếng ngồi lên một cái ghế con ở trước giường xoa bóp tay cho Chân Diệu.
Chân Diệu mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn A Loan một cái.
Tóc A Loan vẫn còn ẩm ướt, cứ ngồi yên lặng như vậy, mái tóc ẩm ướt như rong biển rũ xuống, tôn lên làn da trắng như tuyết, dung nhan như ngọc.
Thật sự là mỹ nhân a.
Chân Diệu thở dài trong lòng một tiếng.
Không thể phủ nhận rằng nhìn nhân vật và phong cảnh đẹp cũng khiến cho người ta vui tai vui mắt.
Đây cũng là nguyên nhân nàng chọn một mỹ nhân làm nha hoàn tùy thân.
Cuộc sống tương lai vẫn chưa biết u ám nhạt nhẽo cỡ nào, mỗi ngày ngắm phong cảnh xinh đẹp nhất định sẽ hòa hoãn tâm tình một chút.
“A Loan, hôm nay ngươi đi ra ngoài cùng ta cũng mệt rồi, không cần hầu hạ nữa đâu, đi nghỉ ngơi cho sớm đi.”
A Loan cúi đầu, vô cùng chăm chú xoa bóp: “Nô tỳ không mệt ạ.”
Cũng không nói thêm lời nào khác.
Chân Diệu đã có phần hiểu về mấy nha đầu, nàng biết A Loan không thích nói, nên cũng không nói thêm gì.
Ngược lại Bách Linh quét A Loan một cái, lặng lẽ bĩu môi.
Thật không biết A Loan rốt cuộc tốt chỗ nào, trước đây không nói một lời, vậy mà cô nương đi dự Hội nữ nhi đêm thất tịch lại dẫn nàng ta theo.
Phải biết rằng ngày này mặc dù bọn nha hoàn có thể được gặp cha mẹ người thân, nhưng đó là đối với những người hầu trong phủ, còn mua từ bên ngoài như các nàng thì làm gì còn cha mẹ người thân chứ.
Có thể đi theo cô nương đi ra ngoài mới là chuyện vừa mở mang tầm mắt vừa thêm vinh quang.
Bạn đang đọc bộ truyện Trời Sinh Một Đôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trời Sinh Một Đôi, truyện Trời Sinh Một Đôi , đọc truyện Trời Sinh Một Đôi full , Trời Sinh Một Đôi full , Trời Sinh Một Đôi chương mới