Sáng hôm sau như mọi khi Arthur tiên sinh đi đến chỗ làm việc rồi xin nghỉ phép.
Đến buổi trưa, trang trại hang sóc có thêm một vị khách mời.
Đi cùng Arthur tiên sinh là một ông già phong cách rất mới mẻ và độc đáo.
Ông ta cao, gầy, có một bộ râu và mái tóc trắng muốt buộc tại thắt lưng.
Mặc dù đã đi một bộ dày ống rất cao nhưng bộ áo màu tím mằ ông ta mặc vẫn dài đến chạm đất.
Nhưng đặc biệt hơn cả là đôi mắt màu xanh sáng lấp lánh để người ta cảm giác như bị nhìn thấu tâm hồn.
Ông ta chính là phù thủy trắng vĩ đại nhất trong lịch sử hiện tại là hiệu trưởng trường Hogwart, Albus Dumbledore.
Hiện đang cùng Arthur tiên sinh vừa đi vừa nói tiến vào phòng ăn.
Sau khi chào hỏi, Hiệu trưởng Dumbledore tiến lên trước vuốt đầu Ron đầu hiền hòa noi "Cậu nhóc thông minh may mắn này hẳn là Ronald." rồi quay sang bên cạnh nói "Còn cô bé đáng yêu này chắc là Ginny."
Ron thấy vậy hơi cúi đầu tỏ vẻ ngại ngùng và tôn kính đáp lại "Rất hân hạnh được gặp ngài Dumbledore giáo sư." còn Ginny thì rụt rè trốn sau lưng mẹ.
Thấy vậy Dumbledore hiệu trưởng cười lên sảng khoái nói "Rất vui khi có một cậu nhóc biết tên lão già này, hôm nay bữa tối có lẽ ta sẽ thưởng cho chính mình thên một phần con gián kẹo."
Ron cũng cười theo "Ta không nghĩ vậy giáo sư, ta biết nhiều người bạn cùng tuổi cũng rất ngưỡng mộ ngài.
Nếu như mỗi lần ngài cũng thưởng thức kẹo con gián vị sẽ là một điều rất nhàm chán."
"Ha ha ha, nói đúng lắm.
Nhưng con gián kẹo rất thú vị, ngươi có muốn thử một chút.
Nếu ngươi không muốn con gián vị có thể chọn con kiến vị, con rết vị...bla..bla." Dumbledore hào hứng nói về 1 đống sở thích đặc biệt của ông ta.
Ron méo mặt từ chối "Cám ơn giáo sư nhưng ta không thích ăn kẹo." Không có cách nào hắn không hạ mồm nổi a.
Hắn không phải người Trung cái gì cũng ăn được.
Dumbledore giáo sư tỏ vẻ rất tiếc nuối níu kéo "Thật không thử một chút, cảm giác quả thật rất tuyệt.
Nếu ngươi không thích kẹo chúng ta có thể chuyển sang bánh pudding hay bánh kem cũng được.
Đây cũng có thể coi là một chuyến phưu lưu thú vị."
Chưa trả lời thì Molly phu nhân kịp thời ra giải vây "Giáo sư, mời vào dùng bữa."
Ron toát mồ hôi đít, hắn thề từ nay về sau quyết định không nói chuyện khẩu vị các món đồ ngọt với lão già này.
Con gián, con kiến, con rết vị đã đành đằng sau còn thêm cá thối vị, da chân vị thậm chí cả con chuột vị.
Nghĩ không thôi đã thấy nặng mùi.
Sau bữa trưa, Hiệu trưởng Dumbledore nhìn về phía bờ vai Ron hỏi "Đây là Roxy?"
Ron hồi đáp "Đúng vậy giáo sư"
Hiệu trưởng Dumbledore cảm thán "Đúng là một chú chim xinh đẹp." Rồi thâm ý nhìn Ron một mắt có ý riêng nói "ta cũng nuôi một con chim, nó tên Fawkes, ta nghĩ Roxy cùng Fawkes sẽ rất vui vẻ chơi cùng nhau."
Ron giả bộ ngu ngơ cám ơn rồi cáo lui trở lại phòng của mình.
Không có cách nào, nói chuyện với Dumbledore rất mệt mỏi.
Đây là một lão ngoan đồng rất xấu, thế nhưng nói đi cũng phải nói lại ông rất vui tính, có học thức uyên thâm cùng nhân hậu.
Ron cũng rất vui vẻ, kế hoạch coi như thành công.
Hắn biết làm chỗ dựa tinh thần cho phượng hoàng hội, thế nào ba mẹ hắn cũng sẽ đi gặp Dumberdore để tìm kiếm kết quả.
Đối với Dumberdore mà nói có thể nhận ra Roxy có phượng hoàng huyết mạch không khó khăn gì.
Đến lúc này mọi việc là tất nhiên.
Ma dược do Roxy làm ra mặc dù vô lý nhưng mặc kệ nó chứ, mọi người sẽ bổ não mọi lý do để cho nó hợp lý bởi vì đây là một con phượng hoàng khác xứ.
Trước đấy Ron từng để Roxy tại trước mặt vợ chồng biểu diễn qua chế tác ma dược.
Thật ra thì là hắn dùng tâm linh cảm ứng điều khiển Roxy chế tác, cuối cùng còn bồi thêm một giọt nước mắt của Roxy.
Thật ra đây là điều thừa nhưng hắn cố ý thêm, bởi vì nó có vẻ hợp lí hơn một chút khi mà chỉ có hắn có thể dùng bản nguyên chế tạo ra loại ma dược này.
Cùng lúc, trong phòng bếp Dumbledore hiệu trưởng cùng Arthur tiên sinh trò chuyện một lúc rồi rời đi.
Cho đến lúc này vợ chồng Weasley mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Hết cách rồi, trong nhà bỗng dưng thêm ra một con thần kỳ sinh vật không biết nguồn gốc biết chế ma dược.
Mặc dù chưa có vấn đề gì xảy ra nhưng họ vẫn lo nghĩ cho an toàn của các con.
Đến ngày hôm nay họ mới biết kết quả chính xác, không ngờ rằng Roxy là một con phượng hoàng (thế giới này không hoàn chỉnh nên Roxy thật có thể coi là phượng hoàng) hơn nữa còn đi theo con trai.
Trước kia vợ chồng Weasley từng nghĩ có phải ôm nhầm đứa bé.
Trong khi cả gia đình thông minh lòi ra một đứa chậm tiến khác loại.
Cho tới hôm nay họ rất hãnh diện, không phải con trai không thông minh mà là chưa lộ ra.
Một người muốn một con phượng hoàng đi theo thì phải có một đức tính nổi bật nào đó.
Bạn đang đọc bộ truyện Trộm Không Gian tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trộm Không Gian, truyện Trộm Không Gian , đọc truyện Trộm Không Gian full , Trộm Không Gian full , Trộm Không Gian chương mới