Bạch Sênh nằm trên giường, toàn thân đã được tắm sạch sẽ, nâng lên đặt xuống điện thoại đến mấy chục lần.
Thời điểm hiện tại, điện thoại di động cũng chỉ có kiểu phổ biến nhất là loại nắp gặp bàn phím, họa may lắm mới có chiếc điện thoại cảm ứng, ứng dụng cũng không có nhiều.
Cô được cha mẹ tặng chiếc điện thoại cảm ứng xịn sò nhất thời bấy giờ, nhưng đối với con người đã trải qua giai đoạn mười năm phát triển vượt bậc của công nghệ thì những ứng dụng như bây giờ vẫn như trò trẻ con.
Cô nhắn một đoạn tin dài đại ý hỏi thăm anh.
Đọc lại thấy không vừa ý lại xoá đi.
Ngẫm nghĩ một lúc, cô lại gõ một đoạn dài không kém.
"Ừm, Chào Tiết đại ca.
Em là Bạch Sênh đây ạ.
Anh đã ngủ chưa, hôm nay em vui lắm...".
Chết tiệt! Xoá, xoá ngay.
Cô ủ rũ quăng điện thoại qua một bên, càng nghĩ càng cảm thấy mình tiến hóa lùi.
Từng này tuổi tâm hồn mà còn luống cuống hệt nữ sinh, đến cách nhắn tin sao cũng không biết, vậy còn đòi cưa đổ lão công nhà mình.
Cô chán nản nghĩ ngợi, chỉ sợ vồn vã quá làm Tiết Vũ Khiêm cảm thấy mình quá dễ dãi.
Nhưng nếu như không có động thái gì thì lại chẳng may khiến anh không nhớ nổi cô là ai.
Vậy sao mới được đây trời.
Cô thở hắt ra, quyết tâm gõ một cái tin thông dụng nhất và luôn luôn đúng trong mọi trường hợp, lấy tinh thần chém đinh chặt sắt mà ấn nút gửi.
Xong rồi cô lần vào trong chăn, lăn lộn một hồi mới chìm vào giấc ngủ chập chờn.
Lúc này, Tiết Vũ Khiêm đang ngồi trên giường, tựa lưng vào lớp đệm phía sau đọc nốt một số hồ sơ dở dang được bàn giao lại ở công ty.
Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng từng đường nét nam tính, môi mỏng nghiêm nghị hơi mím lại.
Anh đặc biệt còn đeo một chiếc kính gọng tròn, khiến nét cứng nhắc của anh dường như cũng nhu hòa hơn.
Hôm nay anh thay mặt cho Tiết lão tham dự lễ đính hôn của đại công tử Bạch gia, hành động này đặc biệt biểu thị tuyên bố công khai chuyển giao quyền lực tại Tiết gia cho những kẻ có lòng tham không đáy đang nhìn chăm chăm vào nhà họ Tiết.
Dường như nghĩ đến điều gì đó, khóe miệng trầm mặc của anh bỗng cong lên thành nụ cười rất nhẹ.
"Ting!"
Tiếng chuông báo tin nhắn vang lên giữa đêm khuya khiến anh hồi thần.
Tiện tay qua điện thoại vào tay, anh nhấn nút mở.
"Chúc Tiết đại ca ngủ ngon".
Nụ cười rất nhạt trên môi trở thành nụ cười rạng rỡ hết mức.
Anh gỡ kính, đọc đi đọc lại tin nhắn ngắn ngủi của cô, tâm trí trôi xa ngược về thời khắc gặp cô.
Cô bé này.
Anh cười khổ, lắc đầu và suy nghĩ nên đáp lại như nào cho phải.
Hình như đối với cô, anh luôn khác lạ hơn bình thường.
Tiết Vũ Khiêm gãi cằm, hết gõ rồi lại xoá.
Cuối cùng cũng chọn giải pháp an toàn, giống cô.
Nhắn xong, anh quyết định buông hồ sơ đi ngủ.
Có lẽ sẽ mơ thấy cô nhỉ.
Đêm đó, Tiết Vũ Khiêm đúng là mơ thấy cô thật.
Có điều anh mơ thấy cô trưởng thành hơn bây giờ rất nhiều.
Cô ngồi trên chiếc ghế sa lông trong căn phòng khách hoa lệ, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo nhưng buồn bã đến lạ thường.
Cô là một thiếu phu nhân sang trọng nhưng sao lại không thấy vui? Anh thậm chí còn không nhìn thấy được một tia hạnh phúc trong mắt cô.
Cô khóc, hai hàng nước mắt lăn dài, lã chã tựa châu sa.
Tim anh thắt lại, đau đớn.
Giấc mơ ấy chân thực đến mức anh thấy mình như là người chứng kiến, đang đứng ngay đấy và trơ mắt nhìn cô chìm trong bể khổ.
Người đàn ông không rõ mặt đang chỉ tay vào cô, nhiếc móc cô, càng khiến cô khóc dữ dội hơn.
Cô lao đến ôm chân gã, hèn mọn cầu xin, quỳ mọp dưới chân gã nhưng gã nào có đếm xỉa.
Gã hất cô ra và quay lưng đi thẳng.
Chỉ còn cô nằm đó, tóc bung xoã và khuôn mặt đầm đìa nước mắt, đau khổ đến rã rời.
Anh đột nhiên muốn được ôm lấy cô, nói với cô rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Nhưng rốt cuộc anh là người chứng kiến và cho rằng đây chỉ là giấc mơ.
Giấc mơ của anh loang loáng biến đổi.
Khung cảnh bị biến thành đám tang, cô ngồi đó như con búp bê vãi vô hồn.
Xung quanh lác đác người ra người vào.
Cô gật đầu tạ lễ như cái máy, đôi mắt đẹp trở nên trống rỗng và héo rũ tựa bông hoa tàn.
Cô bỗng ngước lên nhìn thẳng về phía anh đang đứng, mấp máy môi: "Vũ Khiêm...".
Cô choàng tỉnh sau cơn ác mộng.
Toàn thân đẫm mồ hôi, hơi thở dồn dập.
Cô gập người xuống, ôm ngực và nhắm mắt lại, liên tục tự nói:
"Không sao.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu, truyện Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu , đọc truyện Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu full , Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu full , Trọng Sinh Chi Thiên Kim Phục Cừu chương mới