Trong giờ nghỉ trưa ngày hôm sau, phó hiệu trưởng tuyên bố trên đài phát thanh, ông nói:
"Tôi biết rằng gần đây các bạn học đều rất áp lực, đặc biệt là những bạn năm ba.
Áp lực rất lớn, nhà trường hiểu và và cũng hết sức thông cảm cho các bạn, nhưng trong trường học có một số việc tuyệt đối không thể chấp nhận được, mong các bạn hiểu và suy nghĩ rõ."
"Tối qua, trong thời gian tự học buổi tối, tôi đi tuần ở trong trường và gặp một đôi bạn học kết giao."
"Ngay khi thấy tôi xuất hiện bạn nam đã bỏ chạy.
Thật ra chạy cũng bình thường, rất bình thường nhưng cậu ấy lại quên mang theo bạn nữ sinh kia.
Cậu ta chạy một mình ở phía trước, bạn nữ chạy theo phía sau.
Sau đó bạn nữ..
bị ngã và tôi dừng lại."
"Các bạn cũng biết tôi là một giáo viên giáo dục thể chất, ngay cả khi tôi lớn tuổi một chút, nhưng tôi vẫn dư sức để bắt được bạn nam sinh kia, nhưng bạn học nữ bị ngã ngay đống cỏ dại lẫn sỏi, nên tôi dừng lại.
Bởi lương tâm trách nhiệm và đạo đức, tôi dừng lại, nhưng bạn nam kia đã làm gì? Bạn nghe thấy tiếng kêu của bạn nữ thì quay lại nhìn một chút và sau đó..
tiếp tục chạy."
"Tôi giúp bạn nữ đứng dậy, bạn hất tay tôi ra và tiếp túc chạy.
Bạn ấy lại ngã lần nữa, nhưng bạn nam vẫn bỏ chạy và không hề ngoảnh lại."
"Tôi có thể làm gì khác? Tôi thả bạn nữ.
Các bạn hỏi tại sao? Bởi tôi nghĩ không có bất kỳ hình phạt nào so với việc bạn nữ vừa trải qua một màn càng làm cho người đau khổ và cảnh giác."
"Tôi muốn nói với bạn nữ rằng, tôi không biết bạn là ai, ngày hôm qua tôi đã không hỏi, sau đó cũng không điều tra, nhưng tự bản thân bạn hãy suy nghĩ, liệu có đáng không? Nhìn xem bạn tìm thứ gì chứ, nó thật ngớ ngẩn!"
"Cuối cùng, tôi muốn nói với bạn nam sinh kia một câu, bạn cũng được tính là đàn ông sao?"
* * *
Hứa Đình Sinh, Hoàng Á Minh và Phó Thành lén tìm Tống Ni.
Hoàng Á Minh nói, nếu hắn lại tìm cậu, chúng tôi sẽ đánh hắn, tìm một lần đánh một lần.
Tống Ni nói: "Không cần các cậu quản, tớ tự đi tìm anh ta."
Hứa Đình Sinh nói: "Nếu cậu còn đi tìm cậu ta, chúng tớ cũng đánh.
Tìm một lần đánh một lần."
Phó Thành nói: "Đánh gãy chân."
Buổi tối hôm sau nam sinh lén tìm Tống Ni.
Cậu ta nói:
"Thật xin lỗi, anh không thể bị bắt.
Nếu bị bắt anh sẽ bị hủy hoại.
Kỳ thi đại học sắp tới.
Gia đình anh rất kỳ vọng vào anh, anh không thể tự hủy hoại chính mình..
Em hiểu anh mà đúng không? Xin em hay tha thứ cho anh."
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên, truyện Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên , đọc truyện Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên full , Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên full , Trọng Sinh Chờ Em Lớn Lên chương mới