Im lặng hơn mười mấy giây, Chu Lập Ngôn thấp giọng cười một tiếng.
Hồ Khôi tức giận đến muốn bốc khói đầu, mạo hiểm đắc tội Chu giáo sư đi trộm hồ sơ cá nhân của ông, đổi về lại là một cái USB rác rưởi, hắn vậy mà lại bị cấp dưới chơi?
Tô Việt thật to gan, dám ở Bộ vũ trang lừa gạt!
Chu Lập Ngôn ung dung rút USB ra, thuận tay bỏ vào túi mình, trong thanh âm mang theo vài phần trào phúng: "Phó bộ trưởng Hồ, xem ra ông tuổi cao tinh thần không tốt, còn không nhìn thấu loại tiểu xảo này của Tô Việt, còn bị cậu ta ở trước mặt bày một trận ra trò."
Hắn khinh miệt mà quét mắt nhìn đối phương, nói: "Thật là mất mặt."
Hồ Khôi sắc mặt trắng bệch, gương mặt béo mỡ run lên, hắn nói: "Giáo sư Chu, cũng không thể nói như vậy, bỏ qua các mặt khác, chẳng lẽ ông cũng không có một chút trách nhiệm nào sao?"
Cái cổ thô của hắn đỏ lên: "Tô Việt là nghĩ tôi không dám báo cáo, để tránh rơi vào tội danh lợi dụng người khác thăng tiến, mới có thể không kiêng nể gì mà lừa gạt, nhưng cậu ta vì sao muốn làm như vậy, có phải hay không đã sinh hai lòng, muốn phản bội tổ chức?"
Hồ Khôi quyết định kéo Chu Lập Ngôn xuống nước: "Tô Việt là người của ông, ông lại không dạy dỗ tốt, trách nhiệm này ông cũng phải gánh một nữa!"
Chu Lập Ngôn không tỏ rõ ý kiến, từng bước tao nhã bước ra cửa: "Tôi sẽ liên hệ với cậu ta, hỏi rõ ràng nguyên do."
Hồ Khôi nhìn bóng lưng Chu Lập Ngôn hét: "Khi nào dụng hình xử phạt, nhớ chừa cho tôi vị trí ghế đầu để xem."
Chu Lập Ngôn nhẹ vung tay lên, xem như đồng ý, cho Hồ Khôi một chút mặt mũi, tránh cho đối phương thẹn quá hóa giận không xuống đài được.
Hắn thật sự không nghĩ đến, Tô Việt sẽ hành sự lỗ mãng như thế, không chỉ muốn tìm hiểu sâu về mình, lại còn cùng tên Triệu Thanh kia không rõ ràng minh bạch, thậm chí đến cả chuyện giường chiếu cũng lấy ra, đây thực sự là đáng tiếc cho quá trình rèn luyện nghiêm khắc bấy lâu nay của cậu ta.
Chu Lập Ngôn làm việc chưa bao giờ cẩu thả, ngay đêm đó hắn đã gửi đi một tin khẩn cấp, hẹn ngày mai gặp mặt, thời gian địa điểm trực tiếp định ra, không thể phản bác.
Cho dù là phải bước qua núi đao biển lửa, người đó cũng phải đến đây gặp hắn.
Đây là lần đầu tiên Tô Việt liên lạc với Chu Lập Ngôn kể từ sau khi nằm vùng, cậu nhanh chóng xem qua mệnh lệnh, hơi cau mày không nói gì.
Dưới tình huống bình thường, chỉ khi đến thời điểm định kỳ các đặc vụ ngầm mới quay về Bộ vũ trang, đến khu nội trung tâm bồi dưỡng nhân tài đi làm kiểm tra sức khoẻ, và phối hợp làm thí nghiệm thu thập mẫu.
Hiện tại đột nhiên lại muốn gặp cậu, là Hồ Khôi bên kia đã bại lộ rồi sao?
Quả nhiên là phế vật, ngay cả phó bộ trưởng Chu Lập Ngôn cũng đàn áp được hắn, đời trước cậu bị mù mới có thể cần cù chăm chỉ mà vì người như vậy làm việc, cuối cùng cũng phải chết ở một hành tinh xa lạ.
Tô Việt cẩn thận hồi tưởng một chút, Chu Lập Ngôn cuối cùng cũng không tham dự tranh đoạt vị trí Bộ trưởng Bộ vũ trang, hắn lười leo lên trên, trước sau chỉ muốn kiểm soát trung tâm bồi dưỡng nhân tài, nhận nuôi rất nhiều cô nhi trong chiến tranh, tận tâm tận lực mà đưa bọn họ bồi dưỡng thành tài.
Là một vị giáo sư nghiêm khắc được mọi người kính trọng.
Tô Việt trước khi chết vẫn không gặp lại giáo sư Chu, trên thực tế ngoại trừ binh đoàn Ám Nha đỏ mắt truy đuổi, lúc ấy cậu cũng không tìm được bất kỳ một viện trợ nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm, truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm , đọc truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm full , Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm full , Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm chương mới