Đêm về khuya, hành lang chỉ một màn tĩnh lặng.
Tô Việt bị kéo lên giường "tâm sự đêm khuya" một hồi lâu, sau khi Triệu Thanh mang theo vài phần mỏi mệt ngủ thiếp đi, cậu mới từ phòng bệnh đi ra.
Cậu gửi tin mật đi, đem tình hình thân thể của đoàn trưởng Ám Nha báo lên trên, không giấu giếm, không lừa gạt, miêu tả đúng sự thật.
Nếu không ngoài dự kiến, tổ chức rất nhanh sẽ phái người đến tiến hành vây bắt, lợi dụng thời cơ Triệu Thanh bị thương ở chân ra tay một lướt bắt hết binh đoàn Ám Nha.
Nhớ lần đó, binh đoàn Ám Nha không để nhóm thợ săn thành công nhưng cũng bị tổn thất nặng nề, nhân lực bị tổn thương nghiêm trọng, từ đoàn trưởng đến thành viên, không có người nào là không bị thương.
Tô Việt không nhớ rõ lúc ấy cậu bị thương nhiều hay ít, nhưng có lẽ cũng không nghiêm trọng, cho nên không để lại nhiều ấn tượng.
Nếu giống như ký ức thê thảm bị đóng băng trên núi tuyết, chắc chắn sẽ làm người ta nhớ mãi không quên, cho dù đã đi ngủ vẫn phải sống lại trải qua một vòng trong mơ.
Rét lạnh đến xương, rõ ràng trước mắt.
Tô Việt quét mắt nhìn đồng hồ, đúng lúc chỉ 3 giờ, ngẩng đầu nhìn ngọn đèn dây tóc trên trần nhà, hình như có một luồng điện xẹt qua, dây tóc rung rung.
Cậu bình tĩnh thu hồi ánh mắt, đút hai tay vào túi áo khoác, giả vờ làm lơ những chiếc camera mini được lắp bên trong bóng đèn, rất tự nhiên quay lại đi về phòng.
Ai có thể nghĩ ra phương pháp lắp đặt camera hiện đại như đến chứ?
Có một câu nói rất hay: Suy nghĩ kỳ lạ đổi vận mệnh, ý tưởng tuyệt vời tạo tương lai.
Tất cả các lối ra vào ở đây đều bị giám sát bí mật, nhất cử nhất động của đoàn đội đều bại lộ, khó trách "Sơn Báo" có thể tìm được điểm yếu cùng với phản đồ nội ứng ngoại hợp, lật đổ hang ổ Ám Nha, còn chém Bồ Câu Trắng bị thương coi như khởi đầu tốt đẹp cho công trạng của năm nay.
Tô Việt trong lòng tiếc nuối khi không thể tự tay nấu canh bồ câu, thêm chút táo đỏ cẩu kỷ bổ nhan dưỡng sinh, thích hợp nhất cho người ban ngày làm việc chăm chỉ, ban đêm cày bừa vất vả như cậu.
Cậu bước đến trước của phòng, mở cửa, bước vào, đóng cửa, ấn khoá, liền mạch lưu loát, gọn gàng dứt khoát đến mức làm tên phản đồ quan sát sau camera không kịp phản ứng.
Anh Vũ vừa rồi có phát hiện điều không thích hợp không? Hay chỉ đơn thuần là động tác nâng cổ cho đỡ mõi?
Trên hành lang có thể giấu thiết bị theo dõi, phòng ốc cá nhân lại rất khó xâm nhập, không ai biết người đàn ông này sau khi về phòng là lên giường đi ngủ, hay vẫn đang đứng sau cánh cửa.
Tên phản đồ nhìn chằm chằm các lối ra vào trên màn hình nửa ngày, xoay người liếc nhìn nhóm lính đánh thuê được trang bị vũ trang hạng nặng, thấp giọng nói: "Cậu ta hẳn là không có phát hiện gì, nhưng để ngừa vạn nhất, chúng ta phải lập tức triển khai hành động, không thể chờ hai ngày sau như kế hoạch trước đây."
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm, truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm , đọc truyện Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm full , Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm full , Trọng Sinh Sau Khi Nằm Vùng Bị Chết Thảm chương mới