“Thiếu gia, đêm đã khuya rồi, thiếu gia định đi đâu thế ạ?”
Ngô quản gia thấy anh đi ra ngoài liền vội vã đuổi theo nhưng chỉ nhận được cái liếc mắt lạnh lùng của anh.
Bạch Khinh Dạ lên xe phóng vù đi, để lại cho ông ta một làn khói trắng.
Mười một giờ đêm, điện thoại của Thẩm Vu Phi vang lên tiếng chuông không dứt.
Cả đêm hôm qua anh ta không ngủ được một chút nào vì phải trực, sáng hôm nay lại có bệnh nhân, vừa chợp mắt được một chút thì ai đó lại gọi tới.
Thẩm Vu Phi úp chặt gối vào tai, vậy mà tiếng chuông điện thoại kia cứ vang lên không ngừng, anh ta với tay lấy điện thoại không thèm nhìn số điện thoại của người gọi đến mà bắt máy luôn.
“Chết tiệt! Thằng khốn nào thế hả?”
Đầu dây bên kia im lặng không đáp, anh ta giận dữ bật dậy nhìn số điện thoại, trông thấy ba chữ Bạch diêm vương, trái tim đang đập của Thẩm Vu Phi suýt chút nữa ngừng lại.
“Bạch…Bạch Khinh Dạ.
Sao cậu lại gọi tôi giờ này vậy?” Thẩm Vu Phi đổi giọng nói, mồ hôi tuôn ra ướt đầm lưng áo.
Anh không trả lời câu hỏi của anh ta mà nói:
“Đến quán bar Lạc Thành đi, tôi muốn uống rượu.”
Chưa kịp đợi Thẩm Vu Phi có đồng ý hay không, Bạch Khinh Dạ đã cúp máy.
Anh ta há hốc mồm, trút giận vào cái gối xong lại phải nở nụ cười tươi đến quán bar cùng với Bạch Khinh Dạ, ai bảo anh ta chỉ là một bác sĩ nhỏ bé không cách nào chống cự được với tên diêm vương như anh…
…
Quán bar Lạc Thành được mệnh danh là quán bar đắt đỏ nhất trong thành phố vì độ xa hoa và chịu chơi của những người khách đến đây, đặc biệt ở đây chỉ có khách Vip mới được vào mà thôi, những khách Vip đó cũng không phải người bình thường mà là người có chức có quyền, có địa vị trong xã hội.
Thẩm Vu Phi vội đến nơi mà quên không mang thẻ hội viên nên không thể vào bên trong được, bị bảo vệ chặn lại anh ta đành phải gọi điện cho Bạch Khinh Dạ cầu cứu.
Nhận được sự xác nhận của anh thì bảo vệ mới cho anh ta vào, Thẩm Vu Phi nhìn thấy Bạch Khinh Dạ ngồi cạnh quầy rượu, mấy cô gái xung quanh cứ nhìn anh mãi nhưng không dám lại gần, Thẩm Vu Phi ngồi phịch xuống ghế, bartender lập tức đi tới trước mặt anh ta.
“Một ly Whisky, cảm ơn.”
Bạch Khinh Dạ ngửa cổ uống cạn ly rượu, yết hầu chuyển động vô cùng quyến rũ, bình thường nhìn anh đã lạnh lùng, nay càng thêm bí ẩn.
Nhưng điều Thẩm Vu Phi quan tâm là chiếc giường ngủ ở nhà, anh ta quay sang hỏi Bạch Khinh Dạ:
“Chuyện gì vậy? Cậu không ở nhà với Ôn Noãn của cậu mà đến đây làm gi?”
Anh ta không hỏi thì thôi, vừa hỏi một cái thì sống lưng chợt cảm thấy lạnh toát.
“Cậu vừa mới nói gì?”
Bạch Khinh Dạ nhìn anh ta, viền mắt hơi đỏ nhưng đồng tử đen láy lạnh lẽo như băng, Thẩm Vu Phi rùng mình, tự hỏi bản thân đã nói điều gì sai hay sao?
“Tôi…ý của tôi là cậu đi uống rượu thế này Ôn Noãn có nói gì không?”
“Đừng nhắc đến cô ấy nữa!” Anh gằn giọng nói.
Thẩm Vu Phi cười xuề xòa:
“Được, không nhắc đến thì không nhắc đến.”
Anh ta thật không hiểu mấy ngày trước hai người bọn họ vẫn còn tốt đẹp, vậy mà hôm nay lại xảy ra chuyện rồi?
Bạch Khinh Dạ uống hết ly này tới ly khác, đáng lẽ càng uống thì phải càng say chứ nhưng sao anh càng uống lại càng cảm thấy tỉnh táo? Đã thế trong đầu còn liên tục hiện lên hình ảnh của Ôn Noãn ngồi trong nhà hàng cùng với Chu Hoàng Anh, anh tự hỏi bản thân mình đã uống bùa mê thuốc lú gì của cô mà bất chấp tất cả yêu cô thế?
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc, truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc , đọc truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc chương mới