Ôn Noãn khóc một lúc lâu, cả cơ thể cảm giác cũng mềm nhũn ra không có sức lực, bên ngoài đúng lúc vang lên tiếng gõ cửa.
Cô tưởng đó là Bạch Khinh Dạ, bèn lớn tiếng:
“Mặc kệ em đi!”
Nhưng không ngờ tiếng của Ngô quản gia vang lên:
“Ôn tiểu thư, là tôi ạ.”
Ôn Noãn vịn tường đi mở cửa, trong lòng cảm thấy vừa buồn vừa hụt hẫng, trên tay Ngô quản gia cầm một ly sữa vẫn còn ấm, nói với cô:
“Tiểu thư, cô uống sữa đi ạ, là thiếu gia đích thân đi hâm nóng cho cô đấy.”
“Bạch Khinh Dạ sao?”
Ngô quản gia gật đầu, Ôn Noãn đón lấy ly sữa, ngấm từng ngụm nhỏ, vị ngọt và ấm xoa dịu đi nỗi buồn trong cô, Bạch Khinh Dạ trước đây làm gì biết nấu ăn đâu, không ngờ lại vì cô mà đích thân đi làm.
Cô nhận ra bản thân mình ban nãy có chút kích động, bây giờ bình tĩnh lại mới hỏi:
“Anh ấy đâu?”
“Thiếu gia vừa mới đi làm rồi ạ.”
Ôn Noãn vội đi tới cửa sổ nhìn thấy bên dưới Bạch Khinh Dạ vừa mới bước lên xe ô tô, chiếc xe nhanh chóng rời đi xa dần, cuối cùng chỉ còn lại một chấm nhỏ.
Ngô quản gia thấy cô buồn liền lên tiếng an ủi:
“Tiểu thư, thiếu gia trước đây rất lạnh lùng, chẳng biết bày tỏ thế nào, nhưng bên trong thiếu gia là một người rất ấm áp và quan tâm đến tiểu thư đấy, xin cô đừng hiểu lầm cậu ấy.”
Ngô quản gia đã chăm sóc cho Bạch Khinh Dạ từ nhỏ nên ông ta rất hiểu tính cách của anh, Ôn Noãn gật đầu, mân mê ly sữa trong tay, thở dài đáp:
“Tôi biết tính cách của anh ấy ngoài lạnh trong nóng, tôi không trách anh ấy đâu, Ngô quản gia yên tâm.”
“Vậy thì tốt rồi ạ.”
Cô nhìn đồng hồ thấy đã đến giờ đi học, nhanh chóng uống hết cốc sữa rồi chuẩn bị thay đồ đi học, Bạch Khinh Dạ như mọi ngày để thư ký Lâm đến đưa đón cô, hành động quan tâm đó của anh khiến cô thấy ban nãy mình có hơi quá đáng.
“Cảm ơn anh nhé, thư ký Lâm, nhưng lần sau anh không cần phải đưa đón tôi đâu, tôi tự gọi xe về được.”
“Ôn tiểu thư đừng khách sáo, đây là nghĩa vụ của tôi mà, khi nào tiểu thư tan học thì cứ gọi tôi nhé.”
Ôn Noãn biết đó thực ra là lệnh của Bạch Khinh Dạ mà thôi, nếu không có anh thì chẳng một ai quan tâm tới một đứa trẻ mồ côi như cô cả.
Thấy cô xuất hiện, mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt vào cô, Ôn Noãn không biết đã xảy ra chuyện gì, đúng lúc đó Từ Hiểu Vi bước ra.
“Ôn Noãn, cô đúng là may mắn thật đấy, không ngờ một kẻ tàn phế lại được Doãn Hạo để mắt tới.”
“Doãn Hạo?”
Từ Hiểu Vi cười khẩy, nói đểu cô:
“Đừng tỏ ra ngây thơ nữa, chẳng lẽ cô không biết Doãn Hạo là ai à? Anh ấy là một trong số thần tượng nổi tiếng nhất đấy, không biết cô dùng cách nào mà hôm nay anh ấy gửi hoa tới cho cô kìa.”
Qủa nhiên trên bàn cô có một bó hoa hồng màu đỏ rất đẹp, bên trong còn có một tấm thiệp viết bằng tay:
“Anh đã để ý em từ lâu rồi, em rất xinh đẹp, trái tim anh đã bị em cướp mất rồi, bó hoa này dành tặng cho em.
Ký tên: Doãn Hạo.”
Từ Hiểu Vi ghen tỵ tới đỏ cả mắt, tại sao Ôn Noãn chỉ là một kẻ tàn phế mà nhân duyên lại tốt như vậy, cô ta vẫn còn chưa quên được chuyện lần trước đâu, nhân cơ hội này Từ Hiểu Vi liền bới móc cô:
“Ôn Noãn, không phải cô là bạn gái của Chu Hoàng Anh à? Sao Doãn Hạo lại bày tỏ với cô? Hay là cô bắt cá hai tay?”
Ôn Noãn chau mày, biết ngay cô ta lại muốn kiếm chuyện với cô đây mà, cô thờ ơ trả lời:
“Tôi không biết Doãn Hạo là ai cả, cũng không phải là bạn gái của Chu Hoàng Anh, và chuyện này cũng chẳng liên quan tới cô.”
Từ Hiểu Vi tất nhiên không tin những lời cô nói, cô ta cười khẩy:
“Cô nghĩ tôi tin những gì cô nói à Ôn Noãn? Cô biết cuộc thi lần này giải thưởng lớn nhất là được khiêu vũ cùng với Doãn Hạo cho nên mới gây sự chú ý với anh ấy đúng không?”
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc, truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc , đọc truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc chương mới