Sắc mặt ông ta càng thêm khó coi, trong mắt còn thoáng qua sợ hãi giống như đang che giấu điều gì đó, rất nhanh ông ta nở một nụ cười giấu đi.
“Noãn Noãn, cháu nói gì vậy? Vụ tai nạn của ba mẹ cháu được cảnh sát kết luận rõ ràng rồi mà, sao cháu lại hỏi bác như thế?”
Ôn Noãn cười nhạt, nói:
“Bác, cháu đâu có nói tai nạn của ba mẹ cháu là do hai người gây ra? Vậy mà sao bác lại như có tật giật mình vậy?”
Đinh Cẩn Lễ chột dạ, thoáng lướt qua Bạch Khinh Dạ thấy khuôn mặt anh lạnh như băng thì vội cười lấy lệ:
“Noãn Noãn, bác chẳng có gì phải giấu cháu cả, bác biết cháu rất quan tâm tới vụ tai nạn của ba mẹ cháu nhưng hung thủ năm đó đã bị bắt rồi mà.”
Ôn Noãn bỗng quay sang nhìn Bạch Khinh Dạ rồi nói:
“Khinh Dạ, anh có thể giúp em điều tra lại chuyện vụ án năm xưa của ba mẹ em được không?”
Bạch Khinh Dạ không chần chừ đáp ngay:
“Được.”
Ôn Noãn liền nở nụ cười tươi như ánh ban mai khiến lòng anh ngứa ngáy.
Thẩy Đinh Cẩn Lễ nhìn mình gườm gườm chỉ hận không thể giết cô, Ôn Noãn thấy rất vui vẻ vì đã chọc tức được ông ta.
Cô dựa sát vào người Bạch Khinh Dạ, nói:
“Khinh Dạ, em thấy hơi mệt, chúng ta thu dọn đồ đạc rồi trở về có được không?”
“Được, không vấn đề gì.”
Anh liếc mắt, tức thì thay đổi thành lạnh lẽo, Đinh Cẩn Lễ lập tức bảo người hầu dọn dẹp đồ đạc của cô mang xuống.
Ra đến ngoài cửa, Ôn Noãn cười cười:
“Bác Đinh, cảm ơn bác vì mấy ngày qua đã chăm sóc cháu.”
“Không có gì đâu, chuyện nên làm mà, chỉ cần cháu khoẻ mạnh là hai bác vui rồi.”
Ôn Noãn chỉ cười không đáp.
Đợi cho Bạch Khinh Dạ ôm cô lên xe rồi đi khuất, ông ta mới giận dữ đi vào trong nhà, xua tay một phát rơi hết bộ ấm trà xuống đất.
“Choang!”
“Lão gia, ông bớt giận…”
Lương Thục Khiết chạy tới xoa dịu ông ta nhưng bị Đinh Cẩn Lễ đẩy ra một cách không thương tiếc.
“Bớt cái gì! Bà không thấy con nhỏ đó trước mặt Bạch Khinh Dạ nói cái gì hay sao?! Nó ỷ vào hắn ta yêu quý nó nên muốn lên mặt với chúng ta đây mà! Vụ án kia mà bị lật lại thì chúng ta chết chắc!”
Lương Thục Khiết sợ hãi:
“Lão gia, vậy ông bảo chúng ta phải làm sao? Con nhỏ đó đang được Bạch Khinh Dạ yêu quý như thế thì làm gì được?”
Bà ta vẫn nhớ ánh mắt lạnh lẽo ban nãy mà Bạch Khinh Dạ dành cho mình, sống lưng tự động toát mồ hôi hột.
Lồng ngực Đinh Cẩn Lễ phập phồng lên xuống, trong mắt vằn lên tia máu.
Ông ta nhất định không thể để chuyện này xảy ra được…
….
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc, truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc , đọc truyện Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc full , Trọng Sinh Theo Đuổi Tổng Tài Lãnh Khốc chương mới