Cần ấy loại virus đó bắt đầu tấn công vào mạng lưới, công phá tường lửa đang chắn đường đi của chúng từng chút một.
Thời gian càng trôi số lượng virus ngày càng yếu đi càng tăng lên và dần bị tiêu diệt, lúc này lớp phòng thủ đầu tiên yếu đi những con virus còn lại bắt đầu xâm nhập vào sâu hơn một chút thì lại có một bức chắn bảo vệ khác nhưng mạnh hơn.
Thời gian dần trôi qua kim trên đồng hồ để bàn lúc này dừng lại ở con số mười một, những virus được thả vào đã biết mất gần hết theo thời gian bấy giờ chỉ còn loại virus mạnh sót lại đang tấn công tiếp thế nhưng chẳng được bao lâu thì cùng chung số phận với những con trước.
Mọi người nhìn thấy vậy không khỏi ngạc nhiên quay sang dồn hết sự ngưỡng mộ nhìn về phía anh, tổ trưởng không nói mà chỉ im lặng thầm nghĩ: “Thật sự là cậu Lăng Hải, cuối cùng cậu cũng chịu quay trở về rồi sao!!”
- Ông thấy nó thế nào, cách này của tôi có khiến ông hài lòng không?
Ông xoay ghế nhìn anh chỉ khẽ cười giữ im lặng một lúc rồi mới trả lời.
- Cách này của cậu làm rất tốt nhưng bây giờ tôi chỉ đang thắc mắc một chuyện, anh làm trong bộ phận nào của công ty sao trước giờ tôi chưa từng gặp anh?
Anh suy nghĩ một chút rồi nói.
- Tôi nhân viên mới vừa đến công ty làm việc, nên ông chưa gặp tôi là phải rồi.
- Công ty đăng thông báo tuyển thêm nhân viên hồi nào vậy, sao tôi không biết!!
Nhưng ông chưa kịp nói hết ý của mình thì bên ngoài có tiếng truyền vọng vào.
- Phó giám đốc người đến rồi, mời người vào trong.
Bác bảo vệ khẽ cúi đầu kích trọng chào rồi lại ân cần mở cánh cửa ra cho cô, Giai Chi cũng không nói mà gật đầu thể hiện sự cảm ơn.
Mọi người nghe thấy phó giám đốc đã vội vàng rời đi, nhưng đi chưa được mấy bước chân thì tất cả đồng thời quay người lại nhìn tổ trưởng.
- Cậu thanh niên này, tôi có lời đề nghị này muốn nói với cậu.
Tôi muốn xin cậu đến tổ của tôi làm việc nếu cậu có hứng thú thì giờ hãy đi cùng tôi ra đó, tôi sẽ xin phó giám đốc cho cậu.
Một người trong nhóm người đứng phía sau ông thấy vậy liền lên tiếng:
- Tổ trưởng giờ đã là lúc nào rồi mà còn nói chuyện này, bây giờ phó giám đốc đến rồi chúng ta không thể chậm trễ được.
Vị tổ trưởng nọ nghe vậy liền dơ tay lên ý bảo cậu ta giữ ngậm miệng lại rồi quay sang nhìn anh.
- Không biết ý của cậu như thế nào?
Anh chỉ khẽ mỉm cười.
- Cảm ơn ý tốt của ông nhưng mà tôi hiện tại chưa có dự định gì mong ông thông cảm, nếu sau này tôi có ý định đó mà ông vẫn còn nhớ ý kiến này thì lúc đó chúng ta sẽ gặp lại.
- Được, một lời đã định.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài, truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài , đọc truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài full , Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài full , Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài chương mới