Gia Thiên cậu nói vậy là sao? Hủy hôn? Cô gái đó thật sự muốn hủy hôn với cậu.
Châu Diệp không tin vào những thông tin mà mình nghe được, Gia Thiên vì người con gái đó mà ngày nào cũng từ chối không biết bao nhiêu người ngay cả khoa khôi trường cũng bị từ chối.
Bây giờ cậu quay trở lại nơi đây sao bao nhiêu nỗ lực, cố gắng để được chuyển công tác về nước tìm vị hôn thê của mình, đổi lại thì sao? Gia Thiên đã nhận lại được gì? Đó là tin muốn hủy hôn của vị hôn thê của mình, anh thật sự rất buồn thay cho cậu tiến lại gần vỗ vai Gia Thiên an ủi.
- Vậy cậu đồng ý hủy hôn với cô ấy sao?
Gia Thiên bỏ ngoài tai trước câu hỏi của Châu Diệp mà rút thêm đuối thuốc nữa châm lửa lên, hút lấy một hơi rồi buông thõng xuống dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Châu Diệp tiến đến lại gần định nói thì Gia Thiên đã đột nhiên dập lấy điếu thuốc quay người lại nghiêng túc nói:
- Mình nhất định sẽ không đồng ý đâu, mình đã bỏ lỡ cô ấy hơn chín năm rồi.
Lần này mình nhất định sẽ giữ cô ấy ở bên cạnh mình cả đời.
- Nếu cậu đã lấy lại được tinh thần rồi giờ thì xuống làm việc tiếp thôi, à mà nãy có người ở công ty gọi điện đến bảo cậu về một chuyến đấy.
- Ừ, xuống thôi chắc giờ này cô ấy tỉnh dậy rồi mình qua chỗ cô ấy trước đây.
Gia Thiên rời đi để lại Châu Diệp ở phía sau, bỏ ngoài tai những lời đang càm ràm về mình.
- Này Gia Thiên cậu bảo đi đâu cơ, cậu không nghe thấy tôi nói gì à!! Gia Thiên, cậu đứng lại đó cho tôi.
Gia Thiên nhanh chóng cắt đuôi Châu Diệp mà đi đến phòng bệnh của Giai Chi, anh mở cửa bước vào một lần nữa lúc này cô đã tỉnh dậy đang ngồi dựa vào đầu giường đọc sách.
Giai Chi chăm chú đọc quyển sách trên tay, cô nghe thấy tiếng bước chân đang tiến lại gần cứ tưởng là Tiểu Lam mà không để ý xem ai là người bước vào.
- Tiểu Lam, em đưa Nam Hàn đi ra ngoài mua đồ nhanh vậy sao chưa gì đã quay trở về rồi!!
Nhưng đáp lại câu trả lời của cô là sự yên tĩnh, cô cảm thấy có cái gì đó sai sai nên bỏ cuốn sách xuống.
Nhìn thấy người trước mặt không phải Tiểu Lam cô liền nói:
- Cho hỏi anh là...
Giai Chi chưa kịp nói hết câu thì giờ cô mới để ý đến bảng tên được gắn trên chiếc áo blouse trắng nên những lời chưa kịp nói ra đã bị nuốt ngược vào lại, Gia Thiên thấy cô định nói gì đó nhưng lại thôi anh liền lên tiếng giới thiệu bản thân.
- Xin chào cô Giai Chi, xin phép cho tôi được giới thiệu tôi là bác sĩ phụ trách của cô tên Hứa Gia Thiên.
Cô có thể gọi tôi là bác sĩ Hứa hoặc gọi tôi với cái tên là Gia Thiên cũng được...
Còn vế sau cùng anh không nói thẳng trực tiếp với cô mà chỉ nói trong lòng mình: “Và anh cũng là vị hôn thê của em.”
- Xin chào anh bác sĩ Hứa, nếu vừa rồi tôi có mạo phạm gì với anh mong anh bỏ qua cho.
Giai Chi rơi vào trầm tư cô cảm thấy cái tên này nghe rất quen nhưng nhất thời cô chưa thể nào nhớ ra được, anh không vội trả lời câu hỏi của cô ngay mà đi đến lại gần cô.
- Đến giờ phải thay băng gạc cho vết thương rồi, phiền cô ngồi im một chút.
Anh lấy hộp thuốc ra, lấy lọ nước sát trùng và một cuộn băng gạc sạch mới.
Anh ngồi ngay cạnh đầu giường từng chút một gỡ từng vòng một, ở một khoảng cách gần thế này cô mới để ý kĩ đến dung mạo của anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài, truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài , đọc truyện Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài full , Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài full , Trọng Sinh: Tôi Cưới Trước Yêu Sau Cùng Tổng Tài chương mới