Chuyển ngữ: Mơ
Có thể làm tà thuật mượn mạng nghịch thiên cải mệnh lừa dối ý trời này, đối phương chắc chắn không thể là hạng bình thường.
Gã cố ý quấy nhiễu chuỗi nhân quả, che giấu hành tung, xem ra đã sớm chuẩn bị, cắt đứt con đường nhà họ Hoàng mời người lên đồng viết chữ xem bói.
Vận thế Tiểu Quang đã bị mượn nửa tháng, hiện tại rơi vào hôn mê, là mệnh số sắp thành, nếu như không cắt ngang đối phương thì thuật mượn mạng sẽ thành.
Người nhà Hoàng Thành Nhã nhìn thấy hương gãy, lại nghe Linh Minh nói như vậy, chờ mong lúc đầu trào dâng lại vỡ vụn, khóc nói: "Vậy phải làm thế nào đây? Đạo trưởng cầu xin ngài nghĩ một vài biện pháp!"
Linh Minh nói: "Tôi có thể lập đàn đấu pháp với gã, tìm thấy phương hướng của gã trong vòng một ngày.
Nhưng mà..." Anh nhìn Tiểu Quang trên giường: "Thằng bé không có thời gian.
Nếu tôi không nhìn lầm thì mệnh số của nó tới đêm nay mà thôi."
Cũng trách người nhà họ Hoàng tìm bọn họ quá muộn, lúc này đã là thời khắc sống còn, hoàn toàn chẳng có nhiều thời gian để bọn Linh Minh nghĩ cách.
Linh Minh vừa nói xong, Hoàng Thành Nhã lập tức khóc ngã xuống đất, Đổng Xuyên Vũ vừa đỡ bà ấy vừa vội la lên: "Đạo trưởng! Ngài là người có đạo pháp cao của Thái Huyền Quán mà! Ngài không thể nói vậy!"
Linh Minh trầm tư một lúc, bỗng nhiên nói: "Muốn hoàn thành thuật mượn mạng thì không chỉ cần phải biết chính xác ngày sinh tháng đẻ của Tiểu Quang, còn cần tóc của thằng bé mới có tác dụng làm phép." Anh bỗng nhiên hỏi ở trong sắc mặt tái đi của người nhà: "Thứ này, người ngoài hẳn không lấy được nhỉ? Các người cố gắng suy nghĩ xem, trong người thân bạn bè có đứa trẻ tuổi tác xấp xỉ Tiểu Quang nhưng sống không lâu nữa không?"
Mượn mạng muốn tìm không phải mệnh tốt, chủ yếu nhất là muốn chèn mạng số, tuổi tác giới tính tương tự mới có thể giấu giếm âm ti quỷ thần.
Nếu phải có vật cá nhân, lại phải có ngày sinh tháng đẻ, vậy là người thân gây án.
Hoàng Thành Nhã và Hoàng Bác Vân nghe lời ấy, hốc mắt đều đỏ bừng.
So với người xa lạ không quen biết, người quen làm chuyện độc ác này càng làm bọn họ phẫn nộ hơn.
Nhưng Hoàng Thành Nhã và Hoàng Bác Vân sàng lọc kỹ trong gia tộc, ngay cả bạn bè bên cạnh mình cũng không tha vẫn không tìm thấy đứa trẻ phù hợp với điều kiện Linh Minh nói.
Không những tuổi tác giới tính khác, hơn nữa người ta còn khỏe mạnh.
Hai người vắt óc suy nghĩ nửa ngày cũng không có manh mối, Hoàng Bác Vân nhìn thấy Đổng Xuyên Vũ đứng bên cạnh, đột nhiên hỏi: "Bên cậu có họ hàng gì không?"
Đổng Xuyên Vũ nói với vẻ mặt đau khổ: "Không có thưa ba, con và họ hàng bên kia gần như không qua lại ba cũng biết mà."
Anh ta ở rể, toàn bộ làm giàu nhờ ba vợ, ngay cả Tiểu Quang cũng không theo họ anh ta mà là họ Hoàng.
Mối quan hệ và sự nghiệp của anh ta đều là nhà họ Hoàng cho, những năm qua quả thực không có gì liên hệ với nhà họ Đổng.
Hoàng Bác Vân tức giận đến nỗi ném ấm trà: "Vậy rốt cuộc là ai! Là ai muốn hại cháu trai tôi!"
Đổng Xuyên Vũ bị ấm trà rơi xuống đất làm sợ giật mình, lo lắng trên mặt lúc đầu bỗng nhiên biến thành kinh hoàng như bỗng nghĩ đến cái gì, sắc mặt trắng bệch.
Nhưng mà người trong nhà cực kỳ bi thương, cũng không người nào phát hiện sự khác thường của ông ta.
Linh Minh nhỏ giọng nói với Quán Tâm: "Lập đàn đi, cũng nên thử một lần."
Quán Tâm gật đầu, lập tức đi chuẩn bị.
Bạch Tiên Tiên cũng không ngờ sự tình lại khó giải quyết như thế.
Cô nhìn Tiểu Quang được bùa an hồn và ngọc bội trấn hồn phách trong cơ thể, trầm tư một lúc lâu rồi lấy một lá bùa vàng dùng mực đỏ viết ngày sinh tháng đẻ của Tiểu Quang lên.
Sau đó dùng đầu ngón tay chấm mực đỏ, bôi lên miệng, mũi, tai và mắt của mình.
Hoàng Thành Nhã còn đang cùng Hoàng Bác Vân ôm đầu khóc lóc, bỗng thấy Bạch Tiên Tiên cầm một thanh kiếm ngọc tinh khiết ngồi xếp bằng ở trên giường, từng vết mực đỏ trên mặt vô cùng kỳ dị, đều vô ý thức ngừng khóc và kinh ngạc nhìn cô.
Linh Minh vốn đang chuẩn bị đồ cần thiết để lập đàn, bỗng nhiên thấy thanh kiếm trong tay cô, mắt sáng rực lên: "Gỗ táo bị sét đánh."
Đổng Xuyên Vũ lắp bắp hỏi: "Cô ấy...!cô ấy muốn làm gì?"
Không ai trả lời ông ta.
Bạch Tiên Tiên dùng kiếm Lục Linh viết ngày sinh tháng đẻ của Tiểu Quang lên bùa vàng, một tay nhấc kiếm một tay kết ấn, nhỏ giọng thì thầm: "Thiên Sư thỉnh lệnh, tá ngã nhất tâm."
Trước đó lúc đi tìm lập trình viên Trương Phàm bị yêu đạo Lưu Càn Sơn tạm giam, Bạch Tiên Tiên từng dùng thuật pháp tên Thỉnh Mệnh Tá Tâm Thuật, ý thức linh hồn rời khỏi thân thể, thấy những gì quỷ thấy, nghe những gì quỷ nghe.
Lúc Bạch Tiên Tiên mở mắt, cả người đã tung bay ở không trung.
Xung quanh lại trở nên hỗn độn, bóng người trong phòng mơ hồ đong đưa không nhìn rõ, nhưng hồn phách Tiểu Quang ở trên giường vô cùng rõ ràng.
Bạn đang đọc bộ truyện Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư, truyện Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư , đọc truyện Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư full , Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư full , Trưởng Lão Ép Tôi Làm Thiền Sư chương mới