Nếu nói việc Trương Giác trở về đội tuyển quốc gia huấn luyện khiến cho tất cả mọi người vui mừng nhảy nhót, thì đến khi biết tin cậu muốn tham dự giải vô địch quốc gia thì đã trực tiếp khiến người hâm mộ trượt băng toàn thế giới bùng nổ.
Trương Giác, chàng trai kỳ lạ trên sân băng.
Năm đó khi cậu dậy thì phải chìm xuống hồ, mọi người nói Trương Giác không thể quay lại.
Khi cậu bị gãy xương, mọi người nói vị vua này sắp ngã xuống rồi.
Khi cậu làm phẫu thuật, mọi người còn nói cậu dùng tên tuổi còn đang hoạt động của mình kiếm thêm một đợt tiền cuối cùng nữa thì mới sẵn sàng giải nghệ.
Chờ đến khi cậu quay lại và ngã xuống trong màn biểu diễn trượt băng, mọi người đều nói người này thực sự vĩnh viễn rời khỏi sàn đấu trượt băng rồi.
Nhưng từ lần này đến lần khác, khi mọi người cho rằng Trương Giác sẽ phải rời khỏi thì cậu luôn xốc lại tinh thần của mình, giẫm lên mọi sự khó khăn trắc trở ngăn cản cậu quay về, quả thực chính là Tiểu Cường trên sân băng, chỉ có nam chính thiếu niên trong thế giới giả tưởng mới có tể có ý chí và nghị lực sống không từ bỏ trong cái chết như vậy.
Mà đối với các thành viên của đội tuyển quốc gia, đội trưởng Trương vẫn lợi hại trước sau như một, ngày đầu tiên trở về huấn luyện là có thể nhảy bốn vòng, hỏi thì mới biết, hóa ra cậu đã xây một sân trượt băng cho riêng mình, có thể tập luyện bất kỳ lúc nào! !
Có tiền thì ghê gớm lắm sao!
Có tiền thật sự rất ghê gớm! !
Sự tồn tại của sân băng này càng cho phép Trương Giác có thể tập luyện thuận tiện hơn, trong thời gian dịch bệnh, cậu chỉ cần ra ngoài xuống lầu đi về hướng đông 300 mét là có thể tập luyện rồi, điều này thành công khiến cậu trở thành người duy trì trạng thái tốt nhất trong đội sau khi dịch bệnh kết thúc.
Bây giờ các huấn luyện viên còn có lý do mắng mỏ mọi người: "Các con nhìn đội trưởng Trương đi! Cậu ấy phẫu thuật tim xong vẫn có được trạng thái này, các con nhìn lại mình xem đang trượt kiểu gì thế hả, còn không biết xấu hổ mà không nỗ lực?"
Những người khác: Nhưng mà cái người giàu có này có sân băng của riêng mình nha!
Giống như cặp đôi Khương Tú Lăng/ Lạc Mật, trong khoảng thời gian có dịch bệnh này chỉ có thể ở quê nhà ở Đông Bắc, việc huấn luyện hàng ngày dựa vào ý thức của bản thân, còn chỉ có thể huấn luyện trên đất liền, thật vất vả mới chờ tình hình dịch bệnh qua đi một chút, cuối cùng trở về đội tuyển quốc gia còn phải cách ly thêm một đợt, mà bọn họ vẫn còn có trạng thái bình thường của một vận động viên thì đúng là kỳ tích rồi!
Còn Trương Giác thì khác, cậu ta chính là vàng 24K.
Dù thế nào đi chăng nữa, khi những người hâm mộ trượt băng nhìn thấy cái tên Trương Giác nằm trong danh sách giải vô địch quốc gia thì đều rất phấn khích, bọn họ bôn ba khắp nơi thông báo, hét to đội trưởng Trương đã trờ về sàn đấu rồi.
Đương nhiên, những người lo lắng cho Trương Giác cũng không ít, cho dù cô gái bên đội bóng chuyền kia sau khi phẫu thuật thì đã trở lại đấu trường giành được huy chương vàng Olympic, nhưng đã có một tiền lệ trong trượt băng nghệ thuật chết trên sân băng do cơn đau tim vào những năm 90, bây giờ Trương Giác trở về có phải là hành xử bất chấp tính mạng của mình không?
Còn có người hâm mộ trượt băng chửi ầm lên, cho rằng những người phía trên không màng sự sống chết của vận động viên, vì thành tích của Kinh Trương mà kéo đội trưởng Trương sắp giải nghệ trở về đấu trường.
Về điểm này, các nhà lãnh đạo thật sự rất oan uổng nha.
Thực ra trong số bọn họ cũng có không ít người không đồng ý với sự trở lại của Trương Giác, suy cho cùng nếu như Trương Giác thật sự xảy ra chuyện trên sân băng, tính mạng bị đe dọa, ai gánh nổi chứ?
Trương Giác là mộ tồn tại truyền kỳ, nếu như cậu chết thì sẽ mà một rắc rối lớn cho những nhà lãnh đạo có liên quan.
Cho nên cho dù hoàn thành việc hoàn thành các chỉ tiêu của Thế vận hội mùa đông và huy chương là rất quan trọng, nhưng các nhà lãnh đạo cũng không ép Trương Giác trở về, thậm chí khi Trương Giác muốn trở về thì đã xảy ra không ít nan đề, bao gồm những thứ không giới hạn để Trương Giác đưa ra một danh sách kiểm tra để chứng tỏ cậu đã hoàn toàn bình phục, hơn nữa còn phải chứng minh tình trạng của cậu đủ tốt! ! Tóm lại là có một đống chuyện cần phải làm.
Đây cũng là lý do mà lần trước Trương Giác thi đấu chạy marathon cùng với Trương Tuấn Bảo, cậu phải chứng minh với mọi người rằng, cơ thể cậu đã hồi phục đến trình độ tốt, không cần lo lắng cậu tập luyện vất vả rồi chết đột ngột, cậu thực sự rất khỏe.
Có thể nói, Trương Giác có thể trở lại đội tuyển quốc gia, mặc dù có thể cho các đội viên nhỏ một Định Hải Thần Châm, hân hoan nhảy nhót đến mức ngay cả trạng thái huấn luyện cũng trở nên tốt hơn, nhưng con đường để cậu trở về vô cùng gian nan, chỉ là cậu không nói ra mà thôi.
Mà sau khi các nhà lãnh đạo và huấn luyện viên bị hiểu lầm, Trương Giác cũng không có nói gì khác, trực tiếp đưa ra giấy khám sức khỏe để cho thấy cậu thực sự khỏe mạnh, có thể tham gia thi đấu, không cần lo lắng.
Tuy nhiên khi giải vô địch quốc gia bắt đầu, Trương Giác phát hiện Dương Chí Viễn thế nhưng lại mang theo thiết bị cấp cứu.
Cậu trầm mặc một lúc: "Em thật sự không cần cái này.
"
Dương Chí Viễn cũng trầm mặc một lúc: "Nhưng mà lúc em chạy marathon, anh cũng mang cái này đứng bên cạnh đợi mệnh, chuẩn bị trước cho chắc.
"
Quên đi, anh vui vẻ là được, Trương Giác thở dài, xách túi đi vào phòng khởi động.
Đã lâu rồi không thi đấu, thậm chí ngay cả biểu diễn thương mại cũng không tham gia, cho dù Trương Giác cảm thấy trạng thái của mình rất tốt thì không lòng cũng không phải là không thấp thỏm, nhưng khả năng chống chịu áp lực của cậu tốt, cũng sẽ không thể hiện cảm xúc lên mặt, đối với người ngoài, cậu vẫn rất bình tĩnh, ngay cả những người khác đang ở trong phòng khởi động cũng ổn định lại.
Cậu thực hiện mấy cú nhảy trên đất, tuy rằng đã 23 tuổi, nhưng động tác vẫn dứt khoát và có lực như cũ, mang theo một cảm giác sức mạnh mà các đơn nam nhỏ tuổi muốn có mà không được.
Yilal sau khi thi đấu tổ thiếu niên xong, nhìn thân ảnh Trương Giác mà trong mắt xẹt qua một tia hâm mộ.
Cậu nhóc chỉ giành được huy chương đồng ở tổ thiếu niên, rất nhiều người đều chỉ vào nhóc nói xì xào rằng không thể tin được khi một đứa nhỏ yếu ớt như vậy lại có thể tiến vào Trương môn.
Nhưng mà đội trưởng Trương, hình như trong năm đầu tiên thi đấu thử nghiệm trong nước, dưới tình huống mới khôi phục huấn luyện chưa đầy một năm mà đã đánh bại hết tất cả các tuyển thủ tổ thiếu niên khác.
Người này từ lúc còn nhỏ chưa bao giờ rơi khỏi bục lĩnh thưởng.
Trương Giác khởi động một lúc, cảm giác thân thể hơi hơi nóng lên, ngừng lại bẻ trái chuối ăn, miệng lẩm bẩm: "Em muốn uống sữa bơ.
"
"Cái đó có calo quá cao, thi đấu xong rồi hãy uống.
" Thẩm Lưu rua tóc cậu, vẻ mặt yêu thương.
Huấn luyện viên Lộc 79 tuổi ngồi xổm ở một bên, quở mắng: "Lượng mỡ của con hiện tại là 9%, phải tranh thủ giảm nó xuống 7% trước giải vô địch thế giới mới được.
"
Trương Giác kéo dài giọng trả lời: "Dạ ——"
Bởi vì lúc trước vẫn luôn dưỡng thân thể, hơn nữa bài thi ngắn《 Idges 》và trượt tự do 《 Lạp nhị 》hồi năm ngoái cũng chỉ mới dùng qua một lần, cho nên vào mùa giải này cậu dứt khoát không biên tiết mục mới.
Khương Tú Lăng và Lạc Mật bên kia cũng vậy, trong tình hình dịch bệnh như hiện tại không tiện cho các biên đạo nổi tiếng nước ngoài đến và biên đạo tại chỗ cho họ, hiệu quả của việc biên đạo thông qua internet thì không tốt, huống chi biên xong cũng không có thời gian luyện, còn không bằng dứt khoát sử dụng lại bộ trước đó.
Không hề nghi ngờ, Trương Giác trong trận chiến đầu tiên khi trở lại đã chiến thắng một cách đẹp đẽ, Sát Hãn Bất Hoa và Tưởng Nhất Hồng ở trước mặt cậu giống như những đứa nhỏ yếu ớt, huống chi là những người khác, chờ lúc thi đấu kết thúc, một đám người đã vây quanh cậu.
Khương Tú Lăng oán giận với Trương Giác: "Việc sử dụng quá nhiều các tiết mục cũ sẽ ảnh hưởng đến ấn tượng của các trọng tài, điểm biểu diễn cũng sẽ giảm xuống, rồi tới Thế vận hội mùa đông đông sang năm cần có tiết mục mới, cậu không thể giúp tụi tớ liên hệ với Lucas một chút sao?"
Lucas là biên đạo trượt băng đôi trứ danh, trong tay có một số tác kinh điển.
Tái Bành/ Tái Quỳnh lắp ba lắp bắp hy vọng đội trưởng Trương có thể ra tay biên cho họ một tiết mục, Mẫn San cũng cọ cọ bên cạnh, muốn cùng Frans hợp tác một lần nữa.
Quả thực chính là chúng tinh phủng nguyệt.
Lộc Chiếu Thăng nhìn bên kia, nghĩ thầm, nhân sinh của ông cũng từng có cơ hội được chúng tinh phủng nguyệt như Trương Giác, chỉ là ông đã từ bỏ.
Huấn luyện viên Lộc năm nay đã 79 tuổi, sinh năm 1942, thời thơ ấu của ông trải qua một gia đình thương nhân ở Nam Dương, tuy rằng là con lai, cũng không được sinh ra ở vùng đất Viêm Hoàng, nhưng tiếng mẹ đẽ của ông là Hán ngữ.
Cha ông là một người đàn ông lịch sự văn nhã, kinh doanh hương liệu, mẹ là một người phụ nữ lai xinh đẹp thời thượng đến từ Mỹ, vào thời kỳ mà người phụ nữ năm quyền chưa đầy 30 năm, bà đã vượt qua anh trai mình điều hành một xưởng chế biến hương liệu của giả đình, là một người phụ nữ mạnh mẽ điển hình.
Bạn đang đọc bộ truyện Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội, truyện Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội , đọc truyện Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội full , Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội full , Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội chương mới