Thu qua đông đến, rất nhanh trận tuyết đầu mùa đã đổ xuống, lại chẳng qua mấy tháng nữa sẽ đến tết.
Mùa đông tiết trời lạnh giá, hằng năm vào khoảng thời gian này Tú Nương hay mở tiệm tùy theo tâm tình, tùy theo thời tiết.
Dù sao một ngày nàng kiếm cũng thật nhiều tiền, nghỉ vài ngày cũng chẳng ít đi bao nhiêu.
Ngày hôm trước vừa mới đổ xuống một trận tuyết, sáng sớm ra thời tiết càng thêm lạnh lẽo.
Vậy nhưng cái lạnh thấu xương cũng không thể ngăn nổi đám Lục Nhi quấy phá, hôm nay vừa lúc quậy đến chỗ nàng.
Trong phòng đốt lò sưởi ấm áp, lại ngồi trên giường dùng chăn bông vây mình lại, nàng sung sướng đến mức không muốn động đậy.
Các cô nương có người thì thêu thùa, có người lại thảo luận âm luật với nhau, cũng có những người khoái ý đùa giớn người khác như Lục Nhi và Tử Nhi.
Không khí ngoài kia có lạnh đến đâu thì trong phòng cũng là một mảnh tường hòa đầy ý vui.
Chơi đùa đủ rồi các nàng lại sáp lại gần bà chủ nhà mình, nhìn cả đám bọn họ là đã biết không phải có chuyện tốt lành gì, Tú Nương ngáp dài một cái, nói "Có chuyện gì?"
Lục Nhi cầm đầu liền ngồi xuống bên cạnh nàng, tay chân nhanh nhẹn đấm bóp cho nàng dễ chịu, lại không quên cười hì hì thăm dò "Tú Nương a, người có cảm thấy buồn chán không nha?"
Được đấm bóp đến thoải mái, nàng hừ hừ thoải mái nói "Cũng tạm được."
Một đám nha đầu ra hiệu bằng ánh mắt cho Lục Nhi, ngươi dùng sức thêm chút nữa đi, công phu mồm mép của ngươi đâu rồi hả.
Chẳng thể làm gì ngoài cắn răng chịu khó thêm một chút, Lục Nhi lại hỏi "Bà chủ à, người có muốn..."
"Ai nha, ta đột nhiên cảm thấy dạo này thật ngột ngạt nha.
Các ngươi cảm thấy có nên ra ngoài dạo một vòng hay không đây a?" bỗng Tú Nương đang nằm hưởng thụ sự hầu hạ ân cần của Lục Nhi lại lười biếng lên tiếng.
Đám nha đầu vây quanh lại nhao nhao đáp lại nàng "Nên nha, nên nha."
"Ngột ngạt lâu không tốt đâu bà chủ, chúng ta nên ra ngoài một chút nha."
"Chẳng bao lâu nữa là đến tết rồi, hay chúng ta ra ngoài dạo một vòng đi ha?"
"Ai nha, nên như thế!"
Mọi ý đồ đều viết rõ hết lên mặt, nàng phì cười bảo "Ta cũng không có cấm cản các ngươi ra ngoài chơi, đâu đến mức thèm khát như thế đâu a."
Hồng Nhi cầm tay nàng lắc lắc, nũng nịu nói "Chúng ta tự đi cùng đi với bà chủ người rất khác nhau mà."
Cả đám nha đầu dùng hết vốn liếng như thế thì sao nàng nỡ lòng nào từ chối cơ chứ, dựng dậy thể xác biếng nhác của mình, nàng khẳng khái nói "Nếu vậy thì chuẩn bị một chút, chúng ta lập tức liền đi thôi."
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới