Dù cho mùa đông đến, tuyết có rơi đầy trời thì Cố Khâm vẫn duy trì thói quen đến Tụ Hoa Phường gặp mặt Tú Nương khi xử lý chính sự xong.
Hôm nay khi xe ngựa đến trước của lâu các thì đèn đuốc không thắp sáng, cửa lớn đóng chặt thì hắn biết nàng lại tùy hứng không mở cửa buôn bán rồi.
"Đi cửa sau." quen cửa quen nẻo, hắn để người đánh xe vòng ra cửa sau.
Cố Khâm xuống xe gõ cửa, chẳng mất bao lâu thì cánh cửa liền kẽo kẹt mở ra.
Người mở cửa không phải gã sai vặt hay là phụ nhân làm công như mọi ngày, mà là Tử Nhi hay xuất hiện bên cạnh nàng.
Vẻ mặt Tử Nhi lúc này không hề tốt, giọng nói ẩn ý đuổi khách "Cố đại nhân vẫn là về đi thôi.
Hôm nay Tú Nương tâm tình không tốt, không muốn gặp ngài."
Mày kiếm nhíu chặt, mọi ngày dù có đóng cửa không buôn bán hắn vẫn có thể theo lối sau mà vào.
Nhưng hôm nay nàng không muốn gặp hắn, điều này khiến hắn có chút ngỡ ngàng, trái tim cũng khó hiểu mà hẫng một nhịp.
"Tử Nhi cô nương, không biết ngươi có thể nói cho ta biết vì sao nàng không muốn gặp ta không? Rốt cuộc là đã có chuyện gì hay không?" hắn thật sự muốn biết là tại sao.
Vậy nhưng Tử Nhi cũng chỉ hừ lạnh một tiếng, nói "Việc này phải nhờ Cố đại nhân tự mình tìm hiểu thôi a.
Nhưng ta cũng tốt tính nói cho ngài biết một chút, biểu muội của ngài thật sự là đã chọc bà chủ nhà ta giận không nhẹ."
Nói xong nàng liền đóng xầm cửa lại, để lại Cố đại nhân dưới bậc thềm phủ tuyết trắng.
Nhìn hắn thất thần đướng đó, mãi một lúc sau người đánh xe mới lại gần, lo lắng hỏi dò "Đại nhân, bây giờ chúng ta có trở về hay không?"
Nhíu mày nhìn cánh cửa đóng chặt, thấy đối phương không có ý mở cửa thì hắn cũng chỉ đành thở dài mà trở về.
"Hồi phủ."
***
Những ngày sau đó Cố Khâm cũng không ít lần tìm gặp, vậy nhưng dù mở cửa buôn bán hay đóng tiệm nghỉ bán thì hắn vẫn bị ngăn lại trước cửa.
Ngồi trong thư phòng vắng lặng, dưới ánh nến bập bùng, hắn ngắm nhìn bức họa mỹ nhân say rượu liếc mắt nhìn người họa mà tươi cười rạng rỡ, trong nhất thời không khỏi thất thần.
Đã mấy ngày rồi hắn chưa cùng nàng gặp mặt, cũng chẳng được cùng nàng tâm tình nói chuyện cùng nhau.
Tú Nương đến bao giờ mới chịu gặp hắn đây.
Cốc cốc cốc.
Cửa bị gõ vang, bên ngoài là tiếng nói hạ nhân cẩn thận lại khẽ khàng "Đại nhân, là tiểu nhân."
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới