Cách ngày tổ chức yến tiệc tiếp đón ngày càng gần thì công việc trong triều của Cố Khâm càng thêm bận rộn.
Hôm nay mãi đến khi thái dương ngả về tây thì hắn mới trở về Cố phủ, vừa đi đến đại sảnh thì đã nghe được tiếng nói cười truyền ra từ bên trong.
Hắn vẫy một hạ nhân đến hỏi chuyện "Là ai tới?"
Hạ nhân cung kính bẩm lại "Thưa đại nhân, là Lục phu nhân mang theo biểu tiểu thư ghé thăm phu nhân ạ."
Để cho người làm đi xuống, Cố Khâm chuyển bước đi đến đại sảnh.
Vừa tới thềm cửa liền nghe thấy mẫu thân hắn vui cười thân thiết nói với Lục Yên "Yên Nhi của chúng ta càng lớn càng hiểu chuyện, đợi chút nữa Cố Khâm về thì tỷ tỷ cùng Yên Nhi ở lại cùng dùng cơm tối, lúc đó ta nhất định sẽ giúp các ngươi mở lời."
Tiếng Lục Yên e thẹn theo đó vọng ra "Yên Nhi cảm tạ cô cô tác hợp."
Lục phu nhân cũng cười nói "Muội muội cứ chiều theo ý của nha đầu này mãi thì nàng sẽ muốn lật trời mất."
Lục Liên Mai lại không chút để ý mà nói "Không sao cả.
Cứ để nàng tùy ý đi, có gì còn có cô cô cùng biểu ca nàng là chúng ta chống lưng cho mà."
Bước chân chuẩn bị vượt qua thềm cửa của Cố Khâm liền từ từ rút lại, sắc mặt hắn thấp thoáng là dáng vẻ thất vọng ê chề.
Mẫu thân hắn, chẳng bao giờ đứng về phía hắn.
Muốn lặng lẽ xoay bước rời đi thì lại có tiếng bước chân chạy đến, theo đó là âm thanh reo vui của Lục Yên "Biểu ca, huynh trở về rồi sao?"
Cố Khâm chỉ có thể bước vào đại sảnh, mẫu thân vừa thấy hắn thì sắc mặt mất tự nhiên mà nói "Đã đi tới cửa rồi còn rời đi làm gì chứ."
Lục Yên chạy đến bên hắn, vừa e thẹn vừa thân thiết muốn ôm lấy cánh tay hắn nhưng lại bị hắn tránh thoát được.
Nàng cố giấu đi vẻ mất tự nhiên mà thu tay lại, nói "Đúng đó biểu ca, ban nãy cô cô còn đang nói chờ huynh trở về chúng ta sẽ cùng nhau dùng bữa."
Lục phu nhân cũng cười theo hát đệm vào "Yên Nhi từ lúc vào phủ đã luôn ngóng chờ biểu ca nàng nhanh chóng trở về.
Bây giờ Cố Khâm về rồi thì nàng liền vui mừng hớn hở ra mặt a."
Lục Liên Mai vốn đang chuẩn bị hùa theo thì Cố Khâm lạnh mắt đảo qua bà, ánh mắt dừng lại trên Lục phu nhân mà nói "Lục phu nhân vẫn là chú ý thân phận.
Quả thật ta là vãn bối, nhưng trong triều dẫu sao cũng là Thừa Tướng, phong phẩm cao hơn Thị Lang nên vẫn mong ngài chú ý xưng hô."
Nháy mắt hai vị phu nhân trong phòng đều sượng mặt, nhất thời không biết nên đáp lại ra sao.
Lục Yên lại cắn môi không cam lòng mà vờ giậm chân hờn dỗi "Biểu ca sao lại phân biệt rạch ròi với mẫu thân như thế, nàng chỉ là muốn thân thiết hơn..." với huynh thôi mà.
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới