Đêm xuống, phố tây lại tấp nập khách khứa ra vào.
Tụ Hoa Phường cũng mở cửa tiếp khách, cô nương niềm nở đón quan nhân, quan nhân lại bỏ ngàn lượng mua ân cần.
Tú Nương một mình một phòng tại lầu ba, hôm nay Bách Hoa Tửu mở bán, nàng cũng tự thưởng cho bản thân một bình mới nhưỡng ra.
Hương vị thanh tân mang vạn hương hoa, lòng người không say cũng thật khó.
Qua ô cửa sổ nhỏ nàng có thể nhìn thấy toàn cảnh đại sảnh, bao năm qua nàng ở đây nhìn ngắm, cô nương đi rồi đến, khách nhân đến rồi đi.
Bao nhiêu người thay đổi, chỉ là cảnh sắc vẫn như vậy.
Bỗng nhiên nàng tự hỏi, nếu để nàng từ bỏ tất cả để thành thân, liệu nàng có cam lòng không?
Tiếng gõ cửa vang lên, Hồng Nhi mang mạng che mặt đẩy cửa tiến vào, nói "Tú Nương, có một cô nương muốn gặp người."
Đầy đầu Tú Nương đều là dấu chấm hỏi to đùng, cô nương?! Là nàng nghe nhầm hay là Hồng Nhi nói nhầm?!
Thanh lâu không phải nơi nữ tử có thể tùy ý ghé thăm, trừ phi là bí bách phải buộc bán mình vào đây mà thôi.
Có lẽ nhìn ra được sự khó hiểu của nàng, Hồng Nhi giải thích "Là một vị tiểu thư, đối phương nói tình nguyện trả đúng giá để được gặp người."
Vậy thì càng khó hiểu, vào thời điểm lấy lễ nghi giáo dưỡng làm đầu, thì nữ tử thanh lâu bọn họ không khác gì một vũng bùn nhơ.
Cũng chẳng mấy ai có được suy nghĩ như Lý tiểu thư năm đó, mà cho dù có cũng phải chú ý đến thân phận của bản thân, đích thân đến đây là không thể.
Tú Nương tò mò hỏi thử "Vị tiểu thư này họ gì?"
"Thấy nha hoàn của nàng giới thiệu là Lý tiểu thư." Hồng Nhi có sao đáp vậy.
Nhưng Tú Nương vừa nghe đến họ Lý thì ngụm rượu vừa mới đưa vào miệng liền lập tức phun ra, thật hay, vậy mà lại là Lý tiểu thư kìa.
"Vậy ngươi cho mời nàng đến đây đi, nhớ là đi cửa sau đấy." dù không biết đối phương đến đây để làm gì, vậy nhưng nàng rất muốn biết là trong hồ lô của đối phương có thuốc gì muốn nàng mua.
Hồng Nhi đáp một tiếng rồi rời đi, khoảng một chén trà sau liền dẫn theo một vị tiểu thư thân khoác lục y mang mạng che mặt đi vào, phía sau có hai nha hoàn quy củ đứng ở cửa.
Đợi khi Hồng Nhi lui ra đóng cửa, Tú Nương cũng chỉ tùy ý lại thản nhiên nói "Lý tiểu thư cứ tự nhiên."
Lý tiểu thư nghe nhìn dáng vẻ của nàng lúc này thì mày liễu nhíu lại, trong ánh mắt trong suốt lại phát sáng như sao trời kia là vẻ soi mói đánh giá.
Chẳng qua chỉ vài chớp mắt, đối phương vẫn ngồi xuống đối diện nàng, thanh âm trong trẻo ẩn thêm phần bễ nghễ của bậc bề trên "Thân là nữ tử, ở lại nơi này lâu sẽ không tốt tới danh tiếng của ta, thế nên ta xin được nói thẳng với Tú Nương cô nương."
Tay nâng bình rượu nhỏ mà uống một ngụm, nàng ra hiệu đối phương cứ tùy ý.
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới