Từ lúc vị tự xưng là Lý tiểu thư này đến thì Tú Nương đã quan sát nàng ta một lượt, nhìn qua bề ngoài tuổi tác tuyệt là không quá lớn, nhưng cũng không cò.
nhỏ để giữ trong nhà.
Lại nói đến kiểu tóc của nữ tử chưa gả đi sẽ chỉ được búi một nửa, chỉ có nữ tử thành gia là búi hết toàn bộ tóc lên.
Khi búi tóc quá lâu sẽ có dấu vết khi thả ra, vậy nên là dù đối phương cố ý làm một kiểu tóc của cô nương chưa xuất giá thì chỉ cần quan sát một chút là sẽ nhìn ra.
Đến khi nói chuyện, nghe đối phương là vì Cố Khâm mà đến thì khiến nàng không khỏi buồn cười.
Mắng nàng là nữ nhân không đứng đắn, vậy nàng ta là gì? Rõ ràng bản thân đã có phu quân, thậm chí có thể đã có hài tử, thế nhưng trong lòng vẫn ao ước một nam nhân khác.
Lại còn dám đến đây chất vấn nàng, là ngại bản thân sống quá tốt rồi sao?
Mặc cho đối phương biện giải là vì người khác nhờ vả mà đến hay là ý tứ bản thân tự chủ đến, hiện tại nàng chỉ muốn coi đối phương có thể làm đến mức nào.
Ngón tay như cố tình lại vô ý lướt qua má trái, còn có thể hơn được Lục gia kia sao.
"Chẳng biết quý danh đại nhân nhà phu nhân là gì, thôi thì ta tạm thời xưng hô với phu nhân là Lý phu nhân đi." quạt tròn nâng lên che mất nửa nụ cười giễu cợt của nàng.
Đối phương sau khi bình tĩnh lại thì im lặng, nhìn dáng vẻ đề phong kia thì sẽ cẩn thận hơn.
Tựa lưng vào lưng ghế được lót đệm mềm, nàng khẽ phe phẩy quạt tròn trong tay, nói "Ta không biết phu nhân vì ai mà đến, nhưng ta cũng nói rõ ràng với phu nhân rằng.
Việc ta cùng Tướng gia có tách nhau ra hay không không chỉ phụ thuộc vào một mình ta."
Dưới ánh mắt nghi ngờ của Lý phu nhân, nàng bật cười nói "Nếu người nhờ vả phu nhân có thể khiến Tướng gia hồi tâm chuyển ý mà rời khỏi ta, thì đó là bản lãnh của các vị, ta không dị nghị gì a."
Trong ánh mắt nghi ngờ của đối phương lóe lên điều suy tính, cuối cùng cắn răng hạ quyết tâm "Vậy ngươi nhớ kỹ lời mình nói."
Nói xong đối phương liền đứng dậy phất tay áo rời đi.
Ánh mắt nàng rũ xuống nhìn bình rượu đã vơi đi một nửa, trong lòng nàng lúc này là một mảnh rối loạn khó chịu.
Liệu nàng có thể thật sự buông tay hay không?
Có thể ngay cả chính nàng cũng không thể cho bản thân một câu trả lời như ý.
Mãi đến khi đêm muộn Tú Nương mới trở về viện tử của mình, trong phòng nàng sáng đèn, trên khung cửa hắt lên bóng dáng cương nghị của một nam nhân.
Bước chân nhất thời dừng lại, nàng cứ thất thần như thế nhìn hình bóng kia.
Hằng ngày trước đây, khi trở về thì viện tử của nàng luôn tối đen một màu, chỉ có đôi khi tẩu tử ghé qua mới sáng đèn, nhưng cũng chỉ vỏn vẹn nơi sảnh ngoài mà thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới