Khí trời càng lúc càng nóng rực, mặt trời như thiêu như đốt chiếu xuống khiến mặt đất khô cằn khó có thể cày cấy.
Phương bắc nổi tiếng là vùng đất khắc nghiệt, năm nay khí hậu không thuận khiến không chỉ phương nam thất thu.
Trong vài ngày ngắn ngủi, vậy nhưng cũng đã có vài người từ phương bắc chạy đến.
Nạn dân nhiểu hơn, những cô nương ở ngoại thành phát cháo không đủ người.
Hôm nay Tú Nương dẫn theo Tiểu Niệm đi ngoại thành phát cháo cùng nhóm Bình thẩm.
Hàng người dài tưởng như vô tận, chén cháo đặc ban đầu cũng vì người nhiều lên mà loãng dần.
Tú Nương từ sáng sớm đến trưa muộn không ngơi tay, nàng múc từng bát lại từng bát.
Những người nhận được cháo dù bị đói khát làm cho chết lặng vẫn nói lời cảm tạ với nàng.
Lục Nhi bưng đến cho nàng một chén nước, nha đầu này dành lấy muôi muốc trong tay nàng rồi đẩy nàng ra, miệng còn không ngừng cằn nhằn "Bà chủ, người làm từ sáng đến giờ rồi, mau qua bên kia nghỉ ngơi đi."
Nói thật tình thì nàng cũng thấy mệt, bởi vậy không có dành với Lục Nhi, trong tay cầm theo chén nước đi đến bộ bàn ghế kê cạnh chòi tranh mà ngồi xuống.
Vừa mới uống được một ngụm nước thì bỗng có một nữ oa nhi toàn thân lấm lem cầm theo một bó hoa dại nhỏ chạy đến.
Bé con nâng hoa lên cao cao cho nàng nhìn, thanh âm còn giọng sữa mà bị bô nói "Tiên nữ tỷ tỷ, chúng ta cho người hoa!"
Chớp mắt nhìn bó hoa nhỏ dài ngắn không đều, Tú Nương không chê mà đón lấy bó hoa nhỏ, nàng xoa đầu bé con mà cười nói "Tỷ tỷ rất thích nha."
Nói xong nàng liền lén lút giấu vào vạt áo nữ oa nhi một gói điểm tâm nhỏ.
Oa nhi chớp đôi mắt to tròn nhìn nàng, đôi tay nho nhỏ bịt miệng lại nói nhỏ "Đa tạ tiên nữ tỷ tỷ!"
Sau đó bé con lại lon ton chạy đi, ở đầu kia là một đám thiếu niên thiếu nữ, bọn họ nhìn qua cùng lắm mới chỉ mười ba tuổi.
Thấy nàng nhìn qua, cả một đám liền ôm theo bé con mà ngượng ngùng chạy mất.
Nhìn những đứa trẻ này khiến tâm tình nàng vui lên không ít.
Chỉ là có những kẻ mắt cao không thể nhìn xuống, chuyên phá hư tâm trạng của người khác.
"Bà chủ Hoa thật có nhã hứng, vậy nhưng lại bày quầy ở đây phát cháo sao?" phụ nhân một thân y phục đoan trang đi đến gần, ý tứ châm chọc đầy trong lời nói.
Bà ta cười châm biếm nói tiếp "Đây là kỹ nữ muốn lập đền thờ trinh nữ sao! Bà chủ Hoa cũng thật đề cao bản thân nha."
Tú Nương đứng dậy nhìn người đến, dù chỉ có vài nét tương đồng nhưng nàng vẫn có thể mơ hồ đoán được thân phận của bà ta.
Hiện tại nàng không muốn để ý đến những người này, coi như mắt điếc tai ngơ mà quay lưng đi.
Công việc ở đây rất nhiều, nàng không rảnh rỗi quản bọn họ.
Bạn đang đọc bộ truyện Tú Bà Và Quan Gia tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tú Bà Và Quan Gia, truyện Tú Bà Và Quan Gia , đọc truyện Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia full , Tú Bà Và Quan Gia chương mới