Cô không dám nhìn vào bên trong, gấp rút bước đi thật mau, cẩn thận khóa trái lại cửa.
Túc Kỳ đứng trước tấm gương nhỏ, trân trối nhìn lên hình ảnh của mình được phản chiếu trên đó.
Hoắc Kiến Trương kia tìm tới đây là muốn gì? Mục đích của anh hẳn không phải đơn giản.
Tiếng nước chảy róc rách kéo Túc Kỳ trở về hiện tại.
Cô cởi quần áo, thân hình mềm mại, nõn nà càng thêm gợi cảm khi được ngâm mình vào trong bồn nước.
Cảm giác thư thái, khoan khoái hơn rất nhiều.
Túc Kỳ đưa tay vớt bọt xà phòng, chà lên khắp cơ thể, cố gắng thả lỏng bản thân sao cho trọn vẹn.
Cạch...!
Âm thanh vặn khóa cửa chợt vang lên.
Túc Kỳ giật nảy mình, hướng về phía cửa kêu lớn:
- Ai...!ai vậy?
Trong nhà, ngoại trừ Tử San cùng Hoắc Kiến Trường và Utan, không còn bất kỳ một người nào khác.
Tiếng vặn khóa vẫn vang lên ngày một lớn, bóng đen to cao in trên cánh cửa khiến Túc Kỳ vô cùng hoảng loạn.
Chết tiệt!
Đây là nhà của cô cơ mà!
cửa được đẩy ra, Hoắc Kiến Trương lách người, ngang nhiên bước vào trong phòng tắm.
- Ai cho phép anh vào đây! Mau cút ra bên ngoài!
Túc Kỳ đưa tay che lấy cơ thể trần, tức giận đến mức đỏ ửng cả da mặt.
Quả nhiên, dù là ở đầu đi chăng nữa thì Hoắc Kiến Trương vẫn sẽ không buông tha cho cô.
Dường như, càng nhìn thấy Túc Kỳ rơi vào trạng thái hoảng loạn bao nhiêu, Hoắc Kiến Trường lại càng cảm thấy thỏa mãn bấy nhiêu.
Anh nhếch môi cười khẩy, tự tiện cởi áo sơ mi, tiếp sau là quần dài và quần nhỏ, đem bỏ chung với đồ của Túc Kỳ.
Cả cơ thể trần tráng kiện lập tức xuất hiện trước mắt của cô, cơ múi nào ra múi nấy, khuôn ngực nở vô cùng rắn chắc.
Vật nam tính phía dưới đã vươn lên mạnh mẽ từ lúc nào, chĩa thẳng về hướng Túc Kỳ đầy thèm khát.
Túc Kỳ không dám hét lớn, sợ đánh động đến Tử San cùng Utan đang ở phía trên nhà, chỉ còn biết giật lùi ra phía sau bồn tắm, uất ức nghẹn ngào van xin:
- Xin anh đấy! Đây là nhà tôi! Anh không được làm càn!
- Làm càn? Là làm điều gì?
Hoắc Kiến Trường sải từng bước dài đến phía bồn tắm, chắn ngang trước mặt Túc Kỳ.
Vì quần áo được treo ở xa nên cô không thể đứng dậy, chỉ biết vùi mình vào nước, che đậy chút cơ thể trần mịn màng.
Anh vươn tay nắm lấy khuôn cằm thon thả của Túc Kỳ, sau đó nhắm mắt hít hà hương thơm ngọt ngào tỏa ra từ cơ thể mỹ miều của cô.
- Nửa tháng qua, tôi để cô nghỉ ngơi dưỡng sức.
Xem ra, Túc Kỳ xinh đẹp đã khá hơn rất nhiều!
Túc Kỳ hất tay anh ra khỏi cằm mình, gằn giọng đe dọa:
- Nếu anh còn không ra khỏi đây, tôi sẽ hét lên cho anh xem!
- Cô hét đi! Hét thật to vào!
Hoắc Kiến Trương phì cười, cơ thể to lớn bắt đầu áp sát Túc Kỳ hơn.
Ở khoảng cách gần như thế này, cô có thể cảm nhận rõ hơi thở nóng bỏng của dục vọng đang dâng lên mạnh mẽ trong người Hoắc Kiến Trường.
Aaa!
Túc Kỳ bị anh dùng lực tóm được eo nhỏ, sau đó hung hăng bế xốc cô ra khỏi bồn nước.
- Buông ra! Hoắc Kiến Trương khốn khiếp! Xung quanh anh thiếu gì phụ nữ, anh cứ phải tìm tôi làm gì?
Hoắc Kiến Trường đem Túc Kỳ không mảnh vải che thân ôm chặt cứng trong lòng.
Da thịt dính chặt lên nhau, từ giữa hai kheo đùi cô, vật ấm nóng liên tục cọ cọ dụ hoặc.
Ummm!
Hoắc Kiến Trường gục đầu xuống bờ vai trơn nhẵn của Túc Kỳ, hé môi miết chặt lên phần thịt thơm ngát, thỏa thích hít một hơi thật sâu.
- Tôi muốn cô, ngay tại đây!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!