Những lời cô nói đều không lọt tại Hoắc Kiến Trường.
Ngón tay trỏ hư hỏng đã luồn sâu vào nơi huyệt động ấm áp từ khi nào, hung hăng khuấy đảo bên trong.
Ngón tay cái của anh thì đặt ở bên ngoài, ra sức kết hợp cùng ngón trỏ, trong ngoài miết nhẹ, lúc thì mạnh, lúc thì lại rất đỗi ôn nhu.
Cơ thể mỏng manh của Túc Kỳ cứ thế bị anh công kích, Phía dưới bị bàn tay thô ráp tấn công, trên ngực lại phải chịu những lần hôn miết mạnh mẽ của đầu lưỡi người đàn ông cường tráng kia, chân tay cô sớm đã mềm nhũn.
- Không chịu nổi nữa! Ừm! Đừng!
Túc Kỳ rên rỉ trong miệng, nước mát liên tục chảy vào mắt, làm cô đành phải nhắm lại, khó chịu vô cùng.
Hoắc Kiến Trường vô cùng mãn nguyện trước thái độ của cô.
Trêu ghẹo huyệt nhỏ chán chê, anh mới lưu luyến rút tay trở ra.
Anh ôm Túc Kỳ thêm chặt, hai chân cô vẫn quặp chặt lấy eo anh, thở hổn hển.
- Thả lỏng ra! Tôi bắt đầu đi vào!
Hoắc Kiến Trương ghé sát bên tại cô thủ thỉ.
Cùng với đó, vật nam tính sớm đã trưởng to, vươn thẳng như thú dữ cổ đại, tìm nơi ẩm ướt, ấm áp mà đâm vào.
Túc Kỳ sợ hãi vòng tay lên cổ Hoắc Kiến Trường, nắm lấy tóc anh mà kêu lên thống khổ.
Không gian chật hẹp này khiến Hoắc Kiến Trường đi vào lần nào cũng đều rất khó, mặt anh thoáng nhăn lại.
Hơi thở của người con gái xinh đẹp càng lúc càng gấp gáp.
Hoắc Kiến Trường đành phải lên tiếng an ủi lần nữa:
- Mới được một phần ba, bám chặt vào!
Chỉ mới vậy mà Túc Kỳ đã đau điếng.
Nghe anh nói, cô run rẩy bám chặt anh hơn, cắn môi mà cam chịu.
Phần eo Hoắc Kiến Trương bắt đầu luận động, dùng tay giữ lấy mông Túc Kỳ, kết hợp cùng hồng eo đâm thẳng vào sâu nhất bên trong.
Phía dưới dường như bị xé rách.
Túc Kỳ quá đau mà khóc rưng rức, dùng tay bịt thật chặt lấy miệng, ngăn không để âm thanh phát ra to hơn.
Cánh hoa mềm nhỏ ôm siết lấy vật nam tính khủng bố, làm cho Hoắc Kiến Trường gần như phát điên.
Anh không chịu được nữa, bế xốc Túc Kỳ bước về phía bồn tắm.
Mỗi lần di chuyển, thứ trụ nam tính kia đều va chạm kịch liệt trong nơi bé nhỏ, làm Túc Kỳ thở càng lúc càng gấp hơn.
Anh đặt cô nằm ngửa xuống nền phòng tắm, sau đó điên cuồng tấn công cô với những cú thúc thật mạnh, tốc độ vô cùng nhanh.
Túc Kỳ toàn thân ướt nhẹp, mái tóc dài rủ xuống trước mặt, làn da vì bị kích thích mà đỏ ửng, trông cô vô cùng quyến rũ.
Hoắc Kiến Trường vừa luận động eo toàn lực, vừa cúi đầu liếm láp, hôn cố âu yếm.
Một tay
giữ hông Túc Kỳ, tay còn lại đổi bên xoa nắn hai bầu ngực căng tròn.
- Ưm...!ưm...!Hoắc...!ÁI!
Túc Kỳ rên rỉ yêu kiều, khó nhọc thốt ra vài câu.
Tiếng kêu nỉ non càng thêm kích thích Hoắc Kiến Trường, khiến anh sung sướng đến cực điểm.
Chừng ba mươi phút sau, Hoắc Kiến Trương lại dùng tay lật sấp Túc Kỳ xuống, hung hăng tiến vào từ phía sau.
- Aaaa! Không chịu nổi rồi! Hoắc Kiến Trường, anh mau ra!
Túc Kỳ kêu rên khẩn khoản, mỗi nhịp Hoắc Kiến Trương đẩy sâu, cô đều giãy giụa một cách đầy khổ sở.
Anh giữ chặt mông cô, cúi đầu hôn lên gáy Túc Kỳ, hông eo luận động kịch liệt, tốc độ đẩy nhanh gấp rút.
- Hmmmm! Aaaa!
Hoắc Kiến Trường gầm lên một tiếng, sau đó thỏa mãn trút sạch toàn bộ tinh hoa của mình vào bên trong cơ thể Túc Kỳ.
Lúc này, anh và cô mới tách rời nhau, nằm vật trên đất thở hổn hển.
- Thích không?
Hoắc Kiến Trường đắc ý cất giọng hỏi cô.
Túc Kỳ không đáp, uất ức nằm im bất động.
Anh chồm người về phía Túc Kỳ, mặc cho cô liên tục đẩy ra, cười cười nâng cằm Túc Kỳ lên, ép cô nhìn thẳng vào mắt mình:
- Em là của tôi! Chỉ được là của tôi! Cơ thể này, con người này, kẻ nào động vào, tôi giết sạch!
Cách trả thù tốt nhất mà anh dành cho cô, chẳng lẽ lại là sự chiếm hữu cuồng bạo về thể xác? Túc Kỳ cay đắng suy nghĩ trong đầu, mệt mỏi để mặc Hoắc Kiến Trường dùng khăn lau người cho cô, sau đó lại cẩn thận giúp cô mặc đồ ngủ.
Ngoài phía cửa phòng tắm, một bóng người thon nhỏ đang đứng im lặng, hai bàn tay nắm lại thật chặt.
Nghe tiếng động, kẻ kia quay mặt, lập tức bỏ chạy!
Cạch!
cửa nhà tắm được mở ra.
Túc Kỳ run run bước ra trước, hai đầu gối chân đánh vào nhau cầm cập.
Hoắc Kiến Trường theo sau, trên môi vẫn còn vương lại nụ cười thỏa mãn.
Cộp!
Bàn chân Túc Kỳ vô tình giẫm phải một thứ gì đó.
Cô nhấc chân, cúi xuống nhặt lên xem.
Là cặp tóc của Vương Tử San!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!