Lúc này, bên ngoài chính đường vang lên một âm thanh khiến người ta chán ghét, sau đó, Trần Dật Phi tươi cười đi tới, vẻ mặt lỗ m ãng, vừa đi vào đã muốn đưa tay về phía Lý Ấu Vi.
“Thế tử, xin tự trọng”
Lý Ấu Vi lùi lại nửa bước, né tránh tay người kia, bình tĩnh nói: “Nơi này là Lý viên, không phải vương phủ của thế tử, Lý viên có quy củ của Lý viên, mong. rằng thế tử chớ vượt qua”
“Quy củ? Ha ha”
Trần Dật Phi nghe vậy, bật cười nói: Ở đô thành Đại Thương này, còn chưa từng có ai giảng quy củ với "Trần Dật Phi ta, Lý cô nương, ngươi quả nhiên không. giống người thường, chuyện ta bảo ngươi suy nghĩ thế nào rồi, chỉ cần ngươi gật đầu, ta lập tức khiêng kiệu lớn cưới ngươi qua cửa ngay”
“Ta đã nói rõ với thế tử rồi, Ấu Vi còn chưa có dự. định lập gia đình, thế tử mời vẽ đi” Lý Ấu Vi bình tĩnh nói.
“Rượu mời không uống thích uống rượu phạt!”
Sau khi bị từ chối lần nữa, sắc mặt của Trần Dật Phi lập tức tối sầm lại, nói: "Người đâu, trói người phụ nữ không biết tốt xấu này vẽ vương phủ cho ta.”
"Vâng!"
Sau khi nhận lệnh, bốn người đàn ông cường tráng xắn tay áo bước vào đại sảnh, chuẩn bị bắt người.
Hồng Chúc ở phía sau Lý Ấu Ví thấy thế, cất bước. chẩn ở phía trước, sắc mặt lạnh nhạt nói: "Thế tử, ngươi xác định muốn dùng vũ lực sao?"
Lúc này Trần Dật Phi mới chú ý tới cô gái phía. sau Lý Ấu Vi, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.
Người phụ nữ mặc áo đỏ này xinh đẹp không kém Lý Ấu Vi, Lý viên lấy đâu ra nhiều tuyệt sắc nhân gian như vậy.
“Xin hỏi quý tính vị cô nương này là gì?"
Trần Dật Phi nhẹ nhàng cười, hỏi.
“Hồng Chúc!"
Hồng Chúc thản nhiên nói.
"Hồng Chúc, tên hay thật, theo ta cùng vẽ vương phủ được không, chỉ cần hầu hạ tốt bổn thế tử, ta cam đoan sau này ngươi muốn có cái gì thì có cái đó”
Dứt lời, Trần Dật Phi vươn tay muốn sờ khuôn mặt xinh đẹp của cô gái trước mặt.
Hồng Chúc thấy thế, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ, thậm chí không hề trốn tránh mà nhìn về phía sau, nhẹ giọng nói: "Được, có thể, nhưng nhất định phải hỏi hẳn mới được.”
“Hắn?”
"Trần Dật Phi ngẩn ra, theo bản năng nhìn về phía sau.
Thất trong Lý Viên, chẳng biết từ lúc nào lại có một vị thiếu niên quần áo gấm hoa xuất hiện, không nói một lời, từng bước một đi về phía chính điện.
Phía sau thiếu niên là một ông lão lôi thôi, trông cũng không có gì đặc biệt.
Trần Dật Phi nhíu mày, nói: "Tiểu tử thối ở đâu ra, đừng làm chậm trễ chính sự của bổn thế tử, cút sang một bên."
Lý Tử Dạ không để ý, cất bước đi vào chính đường, đi tới bên cạnh Lý Ấu Vi và Hồng Chúc, hắn nhẹ giọng nói: “Không sao chứ?"
“Không sao đâu”
Trên mặt Lý Ấu Vi lộ ra nụ cười ôn hòa, nhẹ giọng nói.
“Nếu đệ không đến thì sẽ có chuyện”
Hồng Chúc thản nhiên cười, nàng ấy sợ sự việc. chưa đú lớn nên còn châm dầu vào lửa nói.
“Có phải hẳn không?”
Lý Tử Dạ xoay người lại hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo, truyện Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo , đọc truyện Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo full , Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo full , Từ Phế Vật Thành Thiên Tài Võ Đạo chương mới