Chương 20: Nhập quân (3)
‘’Mày chui vào đó làm gì hả Long? Vô đó cũng không được tự do bay nhảy đâu, đám [Kim Quy] cũng không phải người dễ nói chuyện!’’
Anh Bảy nhíu mày nhìn Long 1 cái, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc muốn nghe được câu trả lời của cậu.
Mà Long giống như đã có chuẩn bị từ trước, từ tốn giải thích.
‘’Em cũng không có ý định vào đó để chơi đâu anh trai, em vào đó để làm việc. Không phải chị Tư ban nãy nói rồi sao, bên đó đang thiếu nhân lực không chỉ trong nghiên cứu, mà còn là những công việc khác.’’
Chị Năm nghe hiểu được câu nói của Long liền liếc qua cậu, ánh mắt có hơi khó tin hỏi:
‘’Em muốn vô đó làm trận sư?’’
‘’Hì! Ngoài cái đó ra thì đệ còn có thể vào đó bằng cách nào nữa chứ. Hơn nữa không phải chị đã bảo tay nghề của em đã đủ làm 1 tên trận sư chính thức rồi sao!’’
‘’Cũng đúng! Vậy thì tranh thủ lần này qua bên đó lấy tấm bằng luôn đi. Chị sẽ liên hệ với Lam đại nhân sắp xếp dùm.’’ Chị Năm cũng vui vẻ đồng ý quyết định của Long, dù sao cô nàng cũng làm việc tại bên đó, muốn chiếu cố cậu cũng không có khó khăn gì.
‘’Thế em sẽ làm gì!’’ Giang ngu ngơ đưa tay lên hỏi, đổi lại liền bị 4 cặp mắt chăm chú nhìn vào mình.
‘’Tất nhiên là đi học rồi! Em không biết gì sao, nơi đây đã được chọn làm thành nhưng căn cứ hoạt động chính tại vùng đất này rồi. Các công trình an sinh đều đang được xây dựng lên rồi, chị cũng đã đăng ký nhập học dùm em rồi.’’ Chị Tư nhẹ nhàng cười trìu mến, trong khi phát ra những âm thanh ma quỷ trôi vào tai Giang.
Ánh mắt cậu bé toát lên vẽ không tin tưởng chuyện mình vừa nghe, mọe nó nơi này đều nhanh trở thành tử địa vậy mà cậu vẫn không thể thoát khỏi việc học.
Trong khi Giang hồn bay phách lạc, Anh Bảy liền nghiêng người nhìn về phía thương tích đầy mình đang cố gắng dùng tay cầm đũa gấp từng miếng cơm vào mồm.
‘’Ông mai cũng đi theo tôi! Tôi sẽ tiếp tục trị liệu kê đơn cho ông.’’
Lâm nghe vậy thì im lặng gật đầu, không phải anh không muốn nói cảm ơn mà là bây giờ anh đã không còn khả năng nói. Anh Bảy về kê cho anh 1 đơn thuốc trị thương phần cổ họng, tác dụng phụ của nó chính là khiến người uống mất đi giọng nói tạm thời.
……….
‘’Woah! Nơi này thật sự chỉ dùng 3 ngày là xây xong sao.’’
Long hứng thú nhìn quanh pháo đài, nơi này mặc dù chỉ được xây lên bằng gỗ cùng đất cát, nhưng để có thể dùng 3 ngày để xây lên 30 mét như này thì thật không thể tưởng tượng được.
‘’Nói gì thế, tòa thành bình thường cũng đã cao hơn 40 mét, nhưng mà còn không chịu được đợt t·ấn c·ông của bầy quỷ đó sao.’’ Anh Bảy xì cười 1 tiếng giống như không mấy ấn tượng với tòa pháo đài này.
‘’Đúng là như thế thật, nhưng cũng đừng khinh thường tòa thành này, bọn quỷ muốn hạ chúng cũng phải c·hết mất mười mấy ngàn con. Lam đại nhân từ trong đi ra chào đón bọn hắn, ông ta nhìn anh Bảy với ánh mắt đầy sự trêu chọc giống như cả 2 đã quen biết từ trước. Thậm chí là có chút thù hằng xưa cũ.
‘’Khỉ trắng! Không nghĩ mày còn sống đấy!’’
‘’Haha! Sâu Cát, tao cũng không nghĩ sẽ gặp mày đấy. Nghe mày đang nằm vùng ở nơi nào mà, sao lại lòi đầu ra đây rồi.’’
3 anh em nhà Long không nghĩ tới 2 tên kia là người quen biết cũ, thế là bao nhiêu kịch bản giới thiệu, mở đầu câu chuyện liền ngay lập tức bị vứt đi. Thay vào đó chỉ còn tiếng than thở trái đất này thật tròn.
Biết là người quen đảm nhiệm, Lam đại nhân cũng không có lòng vòng liền trực tiếp dẫn anh Bảy tới nơi làm việc. Còn về Long, ông không nhìn nhiều liền đem cậu ném cho Năm.
Thế là ngày đầu đi phỏng vấn lại biến thành ngày đầu đi làm,
Long cùng chị Năm mình nhanh chóng đi tới 1 căn phòng, nhìn từ bên ngoài nơi đây có vẽ nhỏ nhưng khi vào bên trong lại là 1 thế giới hoàn toàn khác. Những kệ sách cao trọc trời được xếp cuộn tròn lại thành 1 tòa tháp, chính giữa khu thư viện được lấy 4 tượng đã khắc hình tứ linh, ngoài ra còn có thủ thư đang ngồi vắt chân đọc sách.
‘’Nơi này là sao! Bên ngoài nó đâu có bự tới vậy.’’ Long giống như lần đầu nhận biết thế giới này, kể từ khi hệ thống thức tỉnh thế giới này giống như cũng bắt đầu chuyển động.
‘’Haha! Tòa nhà bên chỗ chúng ta chỉ là 1 trạm dịch chuyển mà thôi, nơi này được đặt ở nơi khác và cũng chỉ là chi nhánh mà thôi.’’
2 chị em đi tới chỗ người thủ thư, người kia cũng nhìn thấy có khách tới liền dừng lại việc riêng, nghiêm túc chú tâm lại công việc của mình.
‘’Tôi có thể giúp gì cho 2 bạn?’’
‘’Tôi tới đây để ký giấy phép trận sự cho tên này, đây là kết quả khảo hạch của cậu ta.’’ Chị Năm từ trong người lấy ra 1 cái lệnh bài cùng 1 bộ hồ sơ được gói trong da thú kỹ lưỡng đưa tới trước bàn.
Người thủ thư vừa nhìn thấy lệnh bài liền gật đầu, cầm bộ hồ sơ và đưa tay chỉ dẫn bọn hắn.
‘’Chuyện này sẽ mất khoảng 30 phút, mọi người có thể đi đâu đó 1 lát rồi quay lại.’’
………….
Không có việc gì làm thế là 2 chị em liền dẫn nhau đi dạo 1 vòng thư viện, bởi vì còn chưa nhận được giấy phép chính thức nên Long chỉ có thể hoạt động quanh tầng trệt.
Nhưng nhiêu đây vẫn là đủ làm Long phải liên tục ca thán, bởi sách ở tầng này thật sự quá nhiều.
Nhìn thấy biểu hiện của thằng em mình, chị Năm chỉ có thể cười trừ lắc đầu.
‘’Nơi này đã là gì đâu mà mày há hết cả mồm thế em, đợi mày lấy được lệnh bài rồi lên tầng 1 đi. Khi đó hoảng hốt vẫn chưa muộn.’’ Cơ mà trêu chọc thì trêu chọc, chị Năm vẫn cẩn thận giảng giải những điều cần chú ý khi đi quanh thư viện.
‘’Nơi này mặc dù chỉ là tầng, sách trên đây cũng chỉ là 1 đống kiến thức hỗn tạp từ nhiều bên không phân rõ nguồn gốc cũng độ xác thực, nói không ngoa chính là 1 tòa kho báu, nếu em may mắn có thấy tìm ra được 1 số tri thức cấp độ cao mà không xếp loại ở các tầng trên. Nhưng em cũng phải chú ý lượng sức mình, có những tri thức không phải ai cũng có thể tiếp xúc được, nếu đem bản thân dấn quá sâu vào bên trong vậy thì không ai có thể cứu em được đâu.’’
Long nghe vậy thì cũng nghiêm túc lên, thành thật gật đầu nói vâng. Sau đó liền đi tới 1 kệ sách tùy ý rút ra 1 cuốn rồi đọc. Chị Năm thấy vậy cũng không có nhiều lời, liền bàn giao cho cậu 1 chút chuyện rồi vội vàng rời đi.
Dù sao cô nàng cũng công việc bề bộn, không thể nào thoải mái như Long được.
‘’Hửm? Lịch sử về những bộ giáp, nơi này đúng là cái gì cũng có được.’’ Long có chút bất ngờ khi không nghĩ tới cuốn sách mà cậu tùy tuyện rút ra lại về chủ đề này. Mà bắt đầu chăm chú đọc về sau, cậu càng liền cảm thấy choáng váng.
Thứ này mặc dù chỉ bàn về một số bộ giáp xa xưa đã tồn tại từ rất lâu cho đến giờ đã rất được ít dùng hay đề cập tới, cơ mà điều đáng sợ ở chổ cuốn sách này còn kèm theo rất nhiều bản vẽ của từng bộ giáp, trong đó còn có chằng chịt rất nhiều chữ viết và số liệu liên quan đến từng bộ phận.
‘’Mặc dù toàn là đồ lỗi thời, nhưng cũng có thể dùng để tham khảo.’’ Nghĩ nghĩ trong đầu, thế Long liền bắt đầu tiêu hao điểm tích lũy, kéo tâm trí vào vùng không gian bắt đầu chìm đắm vào học tập tri thức trong cuốn sách này.
Sở dĩ cậu làm vậy là vì thư viện có luật không cho đem sách ra ngoài, chỉ có thể dùng ở bên trong, một khi bản thân đi ra ngoài thì phải đem sách để lại kệ. Mà điều c·hết tiệt ở đây là thư viện có 1 truyền thống đó chính là sau 1 tầng sẽ tự động đảo lại vị trí của các cuốn sách.
Thử nghĩ ở dãy kệ chứa hàng trăm nghìn cuốn sách nhìn không thấy cuối như này, tỷ lệ tìm ra được cuốn sách kia là bao nhiêu.
Thế nên đa số người ở đây đều là sẽ chọn cắm trại tại nơi này chỉ để đọc sách, ban nãy Long cùng chị mình vừa đi qua không ít túp lều do bọn hắn dựng lên.
Khỏi phải nói mặc dù chỉ là một số tri thức đã lỗi thời, cơ mà nhiêu đó cũng đủ khiến 1 tên còn chưa bao giờ đi đến lò rèn như Long phải xây xẩm mặt mày. Rất nhiều từ mà cậu không hiểu nghĩa là gì chỉ có thể đem chúng nhớ lại trong lòng để về sau tra cứu, một đống từ ngữ nghề nghiệp khiến đầu óc kẻ ngoại đạo như cậu bay bổng. Cùng hằng sa số số liệu viết lít nhít trên các tờ giấy mà cậu không hiểu chúng là gì.
Tất cả đều được Long dùng phương thức thô bạo nhất nhớ lại hết tất cả, chuẩn bị về sau ra ngoài viết ra tìm người chuyên nghiệp giảng lại.
Cũng may đầu óc của Long cũng thuộc dạng thông minh, chỉ tốn 1 năm liền đã đem tất cả số liệu cùng từ ngữ khác biệt nhớ hết sạch. Ngay khi cậu đem sách để lại vào kệ thì đã là 1 tiếng sau. (thời trong hệ thống có thể đẩy lui tùy thích so với đời thực, nên ko có mốc làm chuẩn)
Đi tới quầy thủ thư thì liền thấy người nhân viên đã khoan thai ngồi đọc sách, mà tên kia nhìn thấy Long đi tới thì cũng chỉ cười trừ đưa tay chỉ về phía bàn nơi đặt lấy 1 cái lệnh bài cùng 1 bọc giấy.
‘’Chúc mừng người chính thức trở thành trận sư! Rất mong đợi được nghe thấy câu chuyện về hành trình của ngươi!’’
Đối với lời chúc mang tính xã giao cùng đầy khó hiểu này, Long cũng chỉ có vui vẻ nói tiếng cảm ơn rồi nhanh chóng rời đi.
Ngay khi quay lại pháo đài, đập vào mắt cậu chính là 2 bức tượng bằng vàng cao hơn 2m5. Cơ mà nhìn kỹ lại bức tượng kia là 2 bộ giáp, mà 2 người kia khi nhìn thấy Long bước ra ngoài cũng không để ý là mấy. Liền vượt qua cậu đi vào bên trong căn phòng.
Đối với thái độ của 2 người kia, Long cũng không mấy làm lạ do đã được chị mình nhắc nhở từ trước.
Đây chính là 1 trong Cửu Linh, những đội quân mạnh nhất của đất nước. Mà nơi bọn hắn đang ở là do đội quân nổi tiếng về phòng ngự, cùng với tính kỷ luật cao nhất Kim Quy. Đây là một nhóm người 2 đạo cùng tu mà còn là luyện đến cảnh giới cao thâm.
Mà ban nãy chỉ là cái chạm mặt nho nhỏ thôi cũng đã làm Long căng thẳng hết mức, áp lực từ 2 tên kia phát ra cực kỳ lớn mặc dù nhìn bọn hắn giống như không phải cố ý.
‘’Quái vật a!! Đáng sợ thậti.’’ Long chỉ có thể thở dài 1 tiếng sau đó vội vàng chạy tới điểm hẹn với chị Năm. Hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của hắn, phải biểu hiện thật tốt mới được.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!