Thật ra sinh nhật của Kiều Minh Hạ là vào đầu mùa đông, không liên quan gì đến mùa hè cả.
May mắn thay, mùa hè ở Tây thành rất dài.
Trong trung tâm mua sắm có máy lạnh, Kiều Minh Hạ nắm tay Tô Hà, ăn cây kem sô cô la mà Tô Hà mua cho cậu.
Cửa hàng mở ở giữa sân, khi bọn họ đi ngang qua có rất nhiều người xếp hàng.
Tô Hà nói là mua cho cậu một cây ăn thử xem, mùi vị của sôcôla rất nồng, có hơi đắng, khi ăn xong để lại dư vị ngọt ngọt.
Giống như chiếc kẹo bơ cứng thỏ trắng và hộp sữa chua ngoài đường, đều là ngọt ngào mà Tô Hà cho cậu.
Lâu lắm rồi Tô Hà không đến trung tâm mua sắm, khi Kiều Minh Hạ đến một nơi như vậy, hầu hết đều sẽ làm việc ở khu vực B1.
Cả hai đều vô cùng lạ lẫm, cộng lại đã trở thành một trải nghiệm mới mẻ.
Đi qua những cửa hàng được trang trí lộng lẫy hoặc tối giản, mặc dù không bước vào, nhưng nhìn từ bên ngoài vào cũng thấy rất thú vị.
Tô Hà vốn định chọn quà sinh nhật cho Kiều Minh Hạ, nhưng đối phương không muốn nên đã cùng cậu dạo quanh khu mua sắm này.
Kiều Minh Hạ không hứng thú đến quần áo và đồ trang sức lắm, nhưng đã dành nửa giờ ở khu trò chơi điện tử, cậu rất muốn chơi ném bóng rổ, một mình chơi không tốt lắm nên đã lãng phí rất nhiều xu.
Gần đến giờ ăn, bọn họ ngồi trong một nhà hàng, ngồi trên ghế dài, một chiếc bàn nhỏ, ánh đèn mờ ảo.
Kiều Minh Hạ chống cằm nhìn Tô Hà ở phía đối diện.
Cậu vẫn sảng khoái như buổi sáng sớm, hơi ngả người ra ghế mây đằng sau, trên tay cầm cuốn thực đơn.
Xung quanh có nhiều người qua lại, nhìn lướt qua bàn ăn thưa thớt người và toàn bộ cửa sổ kính, có thể thấy những người phụ nữ duyên dáng xách túi mua sắm, những người đàn ông mặc vest vội vã, thỉnh thoảng một vài nhóm sinh viên nữ trang điểm trẻ trung kết nhóm đi cùng nhau, đang do dự trước thực đơn đặt ngoài cửa nhà hàng và giá đặc biệt ngày hôm nay.
Tiếng ồn đã gần kề, Kiều Minh Hạ không hề phát giác ra, chỉ nhìn Tô Hà.
Từ trước đến giờ khi hai người họ ăn cùng nhau luôn lấy ý kiến của Tô Hà làm chủ, mà sau khi anh nhìn thực đơn xong đã quyết định không đưa cho Kiều Minh Hạ xem.
Món gan ngỗng đặc trưng là món nhất định phải thử.
Ngay từ khi bắt đầu món khai vị tất cả đều đã được chuẩn bị đầy đủ.
Khi gọi món hàu Tô Hà đã chọn rượu vang trắng và trứng cá muối để ăn kèm.
Tô Hà khôngcó thói quen ăn chiều quá nhiều, suy xét đến việc mấy cậu trai trẻ sẽ thích ăn thịt cá nhiều, cuối cùng gọi riêng cho Kiều Minh Hạ một món bò wagyu của Úc, tráng miệng bằng bánh mùn cưa.
Nhà hàng này không ngon bằng mấy chỗ Tô Hà đã ăn trước đây nhưng không khí rất ổn, các món ăn cũng rất tươi ngon.
Kiều Minh Hạ bối rối một lúc với đồ ăn kèm của món hàu, bị anh dụ dỗ uống một ngụm rượu nho trắng, mặt mũi nhăn lại, nói uống không ngon, còn gọi anh là đồ xấu xa.
Tô Hà vui vẻ tiếp nhận, cắt nhỏ ra giúp cậu rồi bảo Kiều Minh Hạ nếm thử chút: "Em ở Tây thành, chắc cũng không đến nỗi đây là lần đầu tiên ăn hàu sống đi?"
"Không." Kiều Minh Hạ nói, những ngón tay trắng nõn nghịch bộ đồ ăn bằng kim loại phản chiếu bóng hình của cậu: "Nhưng trước đây chưa bao giờ có cơ hội ăn món này...!đây có phải là món ăn của Pháp không?"
Tô Hà biết tình huống của cậu, lau lau tay nói: "Nếu thích thì lần sau chúng ta đi nhà hàng khác ăn nữa."
Kiều Minh Hạ gật đầu, cả buổi trưa hôm nay cậu cứ như đang nằm mơ vậy, đã không còn sợ hãi rụt rè với Tô Hà như trước đây nữa: "Có phải anh chỉ thích ăn ở mấy nhà hàng cao cấp thôi không?"
Tô Hà vui vẻ vì khi cậu nói chuyện đã không kèm theo xưng hô: "Làm gì có, khi ở Mỹ cũng thường xuyên ăn gà rán khoai tây chiên, sandwich."
Sau khi nói xong thì đúng lúc phục vụ mang món bít tết lên, Tô Hà giúp cậu chia ra từng miếng nhỏ.
Đến khi ăn tráng miệng, bọn họ từ vị trí đối mặt với nhau chuyển sang ngồi cạnh nhau, ghế sô pha không phải rộng rãi, dưới gầm bàn, Tô Hà vuốt đùi cậu, sờ sờ từ đầu gối xuống đến cẳng chân.
“Hôm nay em có vui không?” Tô Hà hỏi, trong ly còn một chút rượu, nhìn thấy nụ cười của Kiều Minh Hạ.
"Rất vui a."
“Thật ngoan.” Tô Hà mỉm cười: “Cuối tuần này là sinh nhật của em, hôm đó trong nhà anh có việc đột xuất phải giải quyết, không thể đón sinh nhật cùng em được.
Hôm nay đón sinh nhật với em trước, em vui là tốt rồi."
Sinh nhật, Kiều Minh Hạ thoáng buồn một chút khi nghe thấy từ này, ngay sau đó lại mỉm cười: "Cảm ơn anh."
Vừa mới ăn bánh xong, trên môi Kiều Minh Hạ còn sót lại một ít bột cacao, cậu biết điều đó, cố ý không lau đi, muốn để Tô Hà hôn mình, chu môi lên về phía anh.
Tô Hà đang giơ nửa ngón tay lên thì đổi ý, nhỏ giọng nói: "Bảo bối học xấu rồi."
Ngọn đèn màu cam ấm áp chỉ chiếu sáng nửa vòng tròn trên đầu họ, sau đó chìm vào bóng tối xa dần.
Đây giống như một ngọn hải đăng hoặc một chùm ánh sáng, cảnh cuối cùng của sân khấu kịch, một chiếc ghế sô pha, không có gì trên chiếc bằng phẳng kia, chỉ chờ nụ hôn cuối cùng của bọn họ. Tô Hà liếm nhẹ bột cacao hơi đắng, chính xác hôn lên môi Kiều Minh Hạ.
Vị đắng nhanh chóng tan chảy giữa môi và lưỡi, kem và bột bánh cũng không quá ngọt.
Điện thoại di động của Kiều Minh Hạ đột ngột đổ chuông vào lúc này.
Cậu giống như công chúa Lọ Lem bị đánh thức lúc mười hai giờ, cậu hốt hoảng lấy nó ra khỏi túi quần.
Nhìn thấy lời nhắc cuộc gọi phía trên, cổ họng Kiều Minh Hạ trở nên tắc nghẽn, nghĩ nghĩ chút, cậu lập tức cúp máy.
Tô Hà không có thói quen nhìn điện thoại di động của cậu, hỏi: "Làm sao vậy?"
" Có lẽ em..." Vẻ mặt của Kiều Minh Hạ trở nên chua xót, tỉnh dậy sau giấc mơ của mình: "Em phải về nhà."
Lúc chiều họ đã nói rằng sẽ qua đêm ở nhà Tô Hà, ngày hôm sau Kiều Minh Hạ muốn đến trường thì đến, nếu không thì dù sao cặp sách cũng ở đó, cứ ở trong nhà Tô Hà làm bài tập cũng được.
Bây giờ cậu đổi ý, Tô Hà cảm thấy có liên quan đến cuộc điện thoại vừa rồi, nhưng cũng không tiện hỏi nhiều.
“Vậy anh đưa em về, trời đã tối rồi.” Tô Hà đứng dậy, cầm cặp sách của Kiều Minh Hạ lên.
Kiều Minh Hạ đã chuẩn bị rất nhiều lời giải thích nhưng đều không cần dùng đến, nói cảm ơn với anh.
Tô Hà gọi tài xế đã đợi từ nãy đến giờ, anh đã uống rượu, không tiện lái xe.
Quản lý Vương đã mang đồng phục học sinh đã giặt của Kiều Minh Hạ đến bãi đậu xe, nói lời chúc ngủ ngon với họ.
Điều này giống như thông báo rằng buổi chiều đẹp đẽ của cậu đã bị phá vỡ.
Bạn đang đọc bộ truyện Tựa Như Sương Sớm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tựa Như Sương Sớm, truyện Tựa Như Sương Sớm , đọc truyện Tựa Như Sương Sớm full , Tựa Như Sương Sớm full , Tựa Như Sương Sớm chương mới