Hoàng cung hôm nay không náo nhiệt như lần trước.
Đi dọc từ cửa lớn đến cung của Thái hậu, chỉ thấy cung nữ và thái giám đi thành từng hành, vẻ mặt trang nghiêm.
Bọn họ nhấc chân đi rất nhẹ nhàng, im lặng đến đáng sợ.
Liệu trong cung có giống như trên phim truyền hình không nhỉ, lúc rảnh rỗi bọn họ sẽ tụ tập nói chuyện này chuyện kia?
Cứ mãi nhìn theo mấy cung nữ, An Ca không cẩn thận bị vấp.
Tề Nhược bên cạnh nhanh tay đỡ lấy nàng.
Hai người đối mắt nhau, cuối cùng nàng dời ánh mắt đi trước, đứng lại ngay ngắn nói:
"Cảm ơn."
"Không cần khách sáo."
Hắn vẫn còn vì chuyện bị nàng đánh mà tức giận.
Mà giận thì giận thôi, cũng đâu thể lôi nàng ra đánh một trận được.
Đến Từ Phúc cung của Thái hậu, mọi người vừa định bước vào cửa thì trùng hợp chạm mặt với Tĩnh vương và An Bình công chúa.
Hai huynh muội lập tức kính cẩn hành lễ với ba người:
"Hoàng cô cô an, hoàng biểu huynh, hoàng biểu tẩu an."
Tề Nhược và nàng cũng đáp lại họ "Tĩnh vương an, công chúa an."
Triệu Uyển Ngưng nhìn nàng cười tươi, nàng cũng đáp lại.
Không biết trước đây Thượng Quan Thời Ca và An Bình công chúa có giao tình gì không, nếu nàng không may đắc tội thì toang.
Cho nên từ đầu đến cuối nàng vẫn luôn giữ im lặng.
Mọi người cùng bước vào trong.
An Ca quan sát xung quanh, Từ Phúc cung được trang trí rất đơn giản, nhưng đều là đồ thượng hạng cả.
Nàng nhìn Thái hậu ngồi ở trên, hiền hậu nhưng uy nghiêm.
Lần trước đã thấy qua, nhưng lúc đó vẫn chưa để ý kỹ, bây giờ nhìn rõ mới thấy, khí chất của Triệu Huyên là được thừa kế từ bà.
Thái hậu nhìn thấy con gái, vui mừng vẫy tay.
Triệu Huyên bước đến bên cạnh bà, quỳ xuống hành lễ trước rồi mới ngồi xuống bên cạnh bà.
Nàng cũng làm theo Tề Nhược hành lễ với Thái hậu, sau đó được ban ngồi.
Nhìn Thái hậu hỏi chuyện Triệu Huyên, cầm lấy tay con gái, ánh mắt cứ dán chặt vào người bà.
Đột nhiên nàng cảm thấy mũi cay cay.
Lại nhớ nhà rồi...
"Hoàng biểu tẩu."
An Ca nghe tiếng gọi liền quay sang nhìn, hóa ra là Triệu Uyển Ngưng gọi nàng.
Vị An Bình công chúa này, nhìn rất đáng yêu, so với Linh Châu công chúa thì dễ mến hơn nhiều.
"Công chúa gọi ta có gì dặn dò?"
"Không có, ta chỉ là hơi chán, muốn nói chuyện cùng tẩu thôi."
Triệu Uyển Ngưng cười lên có hai lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Triệu Uyển Ngưng được Hiền phi cưng chiều, Hoàng thượng sủng ái, có ca ca yêu thương, lại còn là nữ nhi, không cần phải tranh đoạt, cho nên tính tính rất vô tư.
Hai người nói chuyện với nhau cũng rất hợp ý.
Đang nói chuyện thì một vị ma ma vào báo " Bẩm Thái hậu, đã chuẩn bị xong mọi thứ rồi ạ."
"Được, được, chúng ta đi."
Triệu Huyên đỡ Thái hậu đi phía trước, Tề Nhược đi phía sau, vượt mặt luôn Tĩnh vương, không có chút phép tắc nào.
Hắn có vẻ không thích Tĩnh vương cho lắm, từ đầu đến cuối vẫn không nói với người ta câu nào.
Vậy mà vừa nhìn thấy Mặc vương, hắn liền niềm nở.
Cái tên này là đang coi thường thứ tử sao? Mộc Trà Trà hắn thương yêu là thiếp thất đấy, con sinh ra cũng chỉ là thứ tử thôi, giả vờ thanh cao cái gì.
Hoàng hậu, Thái tử, Thái tử phi và các vị hoàng tử, công chúa đều đã có mặt.
Nhưng khi ngồi vào bàn thì lại dư một vị trí kế bên Tĩnh vương.
An Ca ghé sang hỏi Triệu Uyển Ngưng mới biết, chỗ kia là dành cho An vương.
Nếu hôm nay An vương xuất hiện, nàng sẽ nhìn thấy mặt người đó rồi, thật có chút chờ mong a.
"An vương điện hạ đến!"
Lời của công công truyền vào, Thái hậu lập tức nở nụ cười nói với mọi người:
"Đứa trẻ này cuối cùng cũng đến rồi."
Nhìn thái độ của lão nhân gia người, hẳn là rất yêu thương vị An vương này.
Bạn đang đọc bộ truyện Tuế Nguyệt Như Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tuế Nguyệt Như Ca, truyện Tuế Nguyệt Như Ca , đọc truyện Tuế Nguyệt Như Ca full , Tuế Nguyệt Như Ca full , Tuế Nguyệt Như Ca chương mới