Mấy ngày sau đó, quả nhiên Tề Nhược đối với nàng rất tốt.
Hắn thường xuyên để ý đến nàng, dù chỉ là một động thái nhỏ.
Nhưng An Ca vẫn giữ suy nghĩ của mình là do không có Mộc Trà Trà ở đây nên hắn mới tận tâm với nàng, về nhà sẽ trở về như cũ ngay.
Thời gian trôi qua 1 tháng, lễ tế thần đã hoàn thành.
Ngày hôm nay, mọi người đều bận rộn chuẩn bị để trở về kinh thành.
Nhìn Phù Cừ và Hạm Đạm đang soạn đồ mà nàng chỉ biết thở dài.
Ngày tháng yên bình này sao mà kết thúc nhanh thế không biết.
Nàng vẫn còn đang hưởng thụ cảm giác vui vẻ thì phải quay về đối mặt với mấy chuyện phiền phức kia nữa rồi.
Lúc ra xe ngựa, An Ca nhìn thấy Triệu Quân Hoài.
Hắn bận rộn chuyển đồ của mình lên xe cùng với nô tài của hắn là Phúc Lâm.
Nàng vẫn luôn thắc mắc, hắn không phải là hoàng tử sao, vậy mà lúc nào bên cạnh cũng chỉ thấy một mình Phúc Lâm.
Trong khi các hoàng tử, công chúa khác đều có rất nhiều người hầu đi theo, thì hắn chỉ dẫn theo có một người.
Một hoàng tử như hắn, sống cũng thật kỳ lạ.
Lúc nàng đang suy nghĩ miên man thì Tề Nhược ở phía sau gọi nàng.
Nàng quay đầu nhìn, hắn liền bảo nàng lên xe để khởi hành.
An Ca không nhìn đến chỗ kia nữa, lập tức lên xe.
Nàng không biết, từ lúc nàng bước ra, Triệu Quân Hoài đã để ý đến nàng rồi, chỉ là trước mặt nhiều người, hắn không dám tỏ ra quen biết với nàng.
Đường từ chùa trở về kinh thành rất xa, ngồi xe ngựa cũng phải mất 1 ngày trời.
An Ca ngồi trên xe vén tấm màn nhìn ra bên ngoài.
Nơi này là ngoại thành, cho nên chỉ toàn là cây cỏ, không náo nhiệt như kinh thành.
Hạm Đạm bên cạnh lấy điểm tâm đưa cho nàng, nàng nhận lấy chầm chậm ăn.
Tề Nhược ngồi đối diện vẫn luôn nhìn chằm chằm nàng.
Hắn lấy khăn tay định lau miệng cho nàng, nhưng nàng lại né sang một bên rồi nhận lấy khăn tay tự mình lau.
Hắn đột ngột thay đổi như vậy, khiến nàng cảm thấy sợ hãi.
Đang yên đang lành thì bên ngoài có tiếng ồn.
Nàng định xem tình hình thì Tề Nhược kéo nàng lại, tự mình xem rồi quay lại nói với nàng:
"Nàng ở yên trên xe, tuyệt đối không được xuống.
Phù Cừ, Hạm Đạm, nhất định phải chăm sóc thiếu phu nhân cho tốt."
"Dạ."
An Ca không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng nhìn biểu cảm của hắn, chắc chắn không phải chuyện tốt.
Nàng ngồi yên trong xe, lắng tai nghe động tĩnh bên ngoài.
Nàng nghe thấy có một giọng đàn ông trung niên hét lớn:
"Chúng ta không muốn giết hại mạng người, các ngươi ngoan ngoãn giao nộp những thứ có giá trị ra, chúng ta sẽ cho qua."
Hóa ra là sơn tặc
Nàng biết được thời đại này rất hỗn loạn.
Sơn tặc cướp tiền còn cướp sắc.
Nếu thấy phụ nữ xinh đẹp bọn chúng sẽ đè ra cưỡ.ng hiếp.
Thế nên lúc nãy Tề Nhược mới bảo nàng ở yên trên xe.
Nàng không biết tình hình bên ngoài thế nào, cũng không dám ló đầu ra xem, chỉ có thể nghe ngóng.
"Nếu các ngươi biết điều tránh ra, ta sẽ tha cho một mạng.
Nếu không, đừng trách đao kiếm vô tình."
Là tiếng của Thái tử, rất uy phong.
Phù Cừ biết nàng hồi hộp, cho nên đã hé màn một chút xem tình hình rồi báo lại với nàng.
Hiện tại ở dưới có thị vệ bảo vệ, còn có các vị hoàng tử, Tề thái sư và Tề Nhược.
Bạn đang đọc bộ truyện Tuế Nguyệt Như Ca tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tuế Nguyệt Như Ca, truyện Tuế Nguyệt Như Ca , đọc truyện Tuế Nguyệt Như Ca full , Tuế Nguyệt Như Ca full , Tuế Nguyệt Như Ca chương mới