Trong tình huống như vậy, Giang Nguyên lại càng tin tưởng vào bản thân hơn, càng cảm thấy mỗi đêm bị người ta giày vò trong giấc mộng cũng có chút ý nghĩa.
Giang Nguyên biết rõ, nếu không phải đêm nào cũng phải tiếp nhận kiến thức rót vào trong đầu như vậy, chỉ dựa vào chút kiến thức đã học khi còn bé, tuyệt đối không có khả năng làm cho Hồ lão tán thành như thế. Cho nên, đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được chỗ tốt mà hình xăm trên vai trái mang đến cho hắn.
Tâm trạng của Hồ lão rất tốt. Vì lời nhờ cậy của bạn bè, ông còn tưởng rằng phải hao phí chút tâm lực, khổ cực dạy. cho Giang Nguyên, nhưng bây giờ đã không cần lo lắng nữa. Chỉ cần mang theo tiểu tử này đi xem bệnh nhiều một chút, để cho hẳn tích lũy được nhiều kinh nghiệm. Từ đó bồi dưỡng một y sư Trung y ưu tú chỉ là chuyện nước chảy thành sông mà thôi.
Hơn nữa, có Giang Nguyên ở đây, sau này xem ra ông cũng được nhàn tản hơn.
Cho nên, để tiến thêm một bước kiểm tra năng lực của Giang Nguyên, cũng để tìm một lý do ổn thỏa, Hồ lão y sư bắt đầu đưa người bệnh cho Giang Nguyên kê đơn thuốc.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, hai mắt Trương Nhạc bắn ra ngọn lửa đố ky. Dù sao thì y cũng cố gắng lâu như vậy, nhưng cũng không được đãi ngộ như thế. Nhưng tên tiểu tử kia, ngày đầu tiên đã có được đãi ngộ như vậy, bảo y không buồn bực là không thể nào.
Rất nhanh, một ngày đã trôi qua. Hồ lão vô cùng hài lòng, còn Giang Nguyên, mặc dù có chút khổ cực nhưng vẫn rất cao hứng.
Chỉ có Trương Nhạc là tâm trạng không được tốt lắm. Vốn y theo Hồ lão học trung y, nhưng cả ngày trên cơ bản cũng không đến phiên y. Hồ lão chỉ lo mang theo Giang Nguyên đi xem bệnh mà không ngó ngàng đến y.
Ăn cơm xong, các thầy thuốc trong phòng khám cũng tan Tầm, chỉ còn lại Hồ lão, Giang Nguyên và một y tá trực ban.
Buổi tối người bệnh ít, Giang Nguyên ăn cơm xong, cùng với Hồ lão xem bệnh cho hai người, trên cơ bản cũng chẳng có việc gì lớn, sau đó xuống lầu tham quan một chút, thuận tiện hàn huyên với y tá Tiểu Mỹ đang trực bên dưới.
Tiểu Mỹ tốt nghiệp trường đại học Y Vân Giang. Sau khi tốt nghiệp đến phòng khám này làm việc cũng đã hơn một năm. Tuổi tác tương đương với Giang Nguyên, nên trò chuyện cũng có chút hợp ý.
Từ trong miệng Tiểu Mỹ, Giang Nguyên hiểu thêm chút thông tin về phòng khám. Nhân viên của phòng khám ngoại trừ ba y tá trẻ tuổi như Tiểu Mỹ thì còn có Trương Nhạc, trên cơ bản cũng chỉ là những bác sĩ lớn tuổi. Ba y tá đều làm ở phòng khám này một đến hai năm, còn Trương Nhạc thì vào sau Tiểu Mỹ.
Trương Nhạc nghe nói là tốt nghiệp đại học Đông Nguyên, vốn học Tây y, cũng đã có được giấy chứng nhận hành nghề bác sĩ, nhưng không hiểu tại sao lại chạy đến đây học trung y với Hồ lão.
Về phần các thầy thuốc khoa Ngoại, bọn họ làm việc ở đây cũng đã ba bốn năm. Đãi ngộ của phòng khám lại không thua kém bệnh viện, cho nên mọi người cũng cực kỳ dụng tâm, làm cho việc kinh doanh của phòng khám cứ như mặt trời ban trưa.
- Bác sĩ Giang, tôi thấy ngoại khoa của anh cũng thật lợi hại, nhưng tại sao lại chạy đến Hồ lão học trung y vậy?
Tiểu Mỹ chớp mắt, tò mò hỏi Giang Nguyên. Giang Nguyên mỉm cười, cũng không giấu diếm:
- Tôi không có học y chính thức nên không có giấy chứng nhận. Đi theo Hồ lão học thì có tư cách khảo chứng.
- Ồ, như vậy sao? Vậy tại sao anh lại không đi học? Bây giờ thi vào đại học y cũng không khó mà. Có một số trường y chuyên nghiệp thậm chí còn không thu tiền học phí. Tôi thấy anh không lớn hơn tôi bao nhiêu, hoàn toàn có thể đi học mà.
Tiểu Mỹ tò mò hỏi.
- Tôi ở bên ngoài lăn lộn mấy năm, sớm đã không còn tâm tư đi học nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Tuyệt Phẩm Thiên Y tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tuyệt Phẩm Thiên Y, truyện Tuyệt Phẩm Thiên Y , đọc truyện Tuyệt Phẩm Thiên Y full , Tuyệt Phẩm Thiên Y full , Tuyệt Phẩm Thiên Y chương mới