Trưa tới, Khả Hân phiền muộn không biết đang suy nghĩ gì đang ngồi trên ghế, người đại diện mới kia của cô không có ở đây, hôm nay bà ấy rời đi trước vì muốn đi thăm mộ cố Ảnh Hậu.
Còn cô vẫn ngồi đấy, nghiền ngẫm kịch bản.
Đang lúc chăm chú đọc kịch bản tìm kiếm lỗi sai của mình, bỗng một cô gái trẻ tuổi, chạy tới chỗ cô, sau đó hớt ha hớt hải nói:
“Chị Hân! Hình như boss Vũ Tìm chị kìa.”
Cô gái kia trông vẫn còn rất nhỏ, tầm 10 - 12 tuổi, cô bé còn nhỏ nên gọi cô một tiếng chị cũng là chuyện thường tình.
Điều đáng để bất ngờ ở đây chính là Mặc Lăng Vũ, anh chưa từng đặt chân tới phim trường tìm cô bao giờ cả.
Nhưng boss Vũ không phải Mặc Lăng Vũ thì là ai…
Khả Hân ôm một bụng thắc mắc, đi theo cô nhóc kia tới chỗ Mặc Lăng Vũ.
Đi được một lúc cô thoáng thấy thân ảnh Mặc Lăng Vũ cao gầy hút mắt, đi thêm vài bước, lại thấy một đám người bao vây.
Người ái ngại, kẻ đứng nhìn không nhúc nhích bày ra cái bộ mặt băng lãnh cao ngạo.
Một giây nào đó, Khả Hân đã thấy Mặc Lăng Vũ nhìn mình, sau đó lại đánh mắt đi nơi khác, không muốn nhìn cô.
Trong lòng cô bỗng trực trào một cảm xúc khó tả, không biết làm sao, cô lại cảm thấy nặng nề.
Cuối cùng, nhấc chân lên chưa được vài bước, một bóng hình của ai đó vụt qua cô, chạy tới trước mặt anh vui vẻ nói chuyện:
“Anh Vũ, anh tới tìm em sao?”
Người kia là Thanh Sương, cô ta đang làm cái gì, cô không biết.
Thấy Mặc Lăng Vũ đặt ánh mắt trên người cô ta, trong một giây nào đó, cô đã có cảm giác thức ăn của mình bị cướp, cả sự cưng chiều cũng bị chó tha mất, mất toàn bộ.
Khả Hân bước tới, mặc cho Thanh Sương vẫn đang anh Vũ ngắn anh Vũ dài, cô chầm chậm bước tới nhắm tới trước mặt Mặc Lăng Vũ, không nói gì.
Cô im lặng, còn cô gái tên Thanh Sương kia thì không.
“Anh tìm em mà đúng không? Anh nói tới sớm mà sao bây giờ mới tới?”
Mặc Lăng Vũ đưa mắt nhìn, anh ta không chút ngập ngừng đặt mắt trên người cô gái kia, nói một câu “Tìm em”, mặc cho Khả Hân còn đang đứng ở đó.
“Xem kìa, có ai tưởng bở kìa.”
“Từng là người cũ nên tưởng người vẫn vướng tình.
Haha, chắc boss nhìn thấu được ai kia rồi.”
Mấy lời không hay nhắm thẳng vào Khả Hân, cô không nói, cũng chẳng muốn nhìn thêm, liền quay lưng rời đi.
Nếu anh ta không tìm cô, cô cũng chẳng việc gì đứng đó để cản trở.
Mặc Lăng Vũ cũng không giữ cô lại, chỉ đứng đó nhìn bóng hình cô khuất xa tầm mắt, anh ta vẫn nhìn cô, dường như muốn nói, nhưng lại thôi.
“Anh Vũ, anh thật sự muốn hôm nay đưa em về nhà anh à? Liệu có ổn không đó? Chúng ta mới gặp có một hôm mà, không cần vội vã thế đâu.”
Sáng hôm nay, Mặc Lăng Vũ chính là lăn từ giường của cô ta trở về.
Kể cả cái vai nữ phụ cũng là do anh ta thay đổi từ Ngu Thư Ân thành Thanh Sương trong buổi sáng hôm nay.
Trong trường hợp này, nói lũ đàn ông dễ thay đổi cũng không sai.
Nhưng Mặc Lăng Vũ thì không như thế, có lẽ vậy…
“Không vội, em nếu không muốn đi thì thôi.”
Mặc Lăng Vũ không nóng không lạnh, ảm đạm nói chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh, truyện Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh , đọc truyện Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh full , Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh full , Vai Diễn Của Ác Nữ Minh Tinh chương mới