Sau đó hắn bỏ lại Tử Lan đang đứng như trời trồng đi thẳng. Mãi đến khi Tử Hàn ngồi đợi trong xe lâu quá đi ra thì Tử Lan mới hồi phục. Cô không nói gì mà lặng lẽ ngồi trên xe. Đến lúc này cô mới bình tâm suy nghĩ một cách cẩn thận những gì hắn đã nói, và cô bắt ngay được thông tin quan trọng mà cô đã bỏ sót lúc nãy.
-Đại ca, Hách Liên Thừa Mạc có quen biết với phụ thân?
-Không có – Tử Hàn phủ định ngay – Ta chưa từng thấy họ tiếp xúc bao giờ.
Thế thì rất kì lạ. Rõ ràng lúc nãy ngữ điệu của hắn để lộ rằng hắn và phụ thân rất thân thiết, nếu không sẽ không quá thất vọng với thái độ của Tử Lan. Cô mải suy nghĩ đến khi về đến viện của mình mới giật mình nhận ra. Sau khi thay quần áo và tắm rửa xong, Tử Y mang lên cho cô một chén cháo yên mạch ăn khuya.
-Thanh Y – Tử Lan gọi. Người từ bên ngoài lập tức đi vào
-Tiểu thư – Thanh Y hơi cúi người.
-Khi không có ai thì không cần câu nệ như vậy – Tử Lan nói – Mai ngươi sai người đưa tin cho Ám Dạ, ta muốn điều tra cặn kẽ về Tuân Úc Vương gia Hách Liên Thừa Mạc.
-Vâng thưa tiểu thư.
Sáng hôm sau, khi Tử Lan tỉnh dậy thì Thanh Y từ ngoài vào mang theo một quyển sách. Tốc độ làm việc ở Linh U Cung vẫn nhanh như vậy. Tử Lan vừa ăn điểm tâm vừa xem sách, thuận miệng hỏi Thanh Y:
-Dạo này bên Tích Dạ lâu và Huyết Tích lâu có người đặt hàng không?
-Thanh Y không biết – Thanh Y nói – Tích Dạ lâu và Huyết Tích lâu không thuộc thẩm quyền của thuộc hạ.
-Vậy lát gọi Bạch Dạ vào đây. Ít nhất hắn cũng phải nắm một chút chứ.
-Tiểu thư – Tử Y đang đứng một bên nói – Từ trước tới giờ quy của của Linh U Cung là ai lo phần người nấy, mỗi lâu có lâu chủ chịu trách nhiệm cao nhất, các hộ vệ và hộ sứ chỉ làm nhiệm vụ bảo vệ Cung chủ mà thôi, không được quyền hỏi bất cứ điều gì về các lâu.
-Còn có cả cái này? – Tử Lan nhăn trán – Các lâu kia chỉ kinh doanh ta không nói, riêng hai lâu kia không thể để vậy được. Gọi Ám Dạ và Vô Ảnh đến đây, ta muốn hỏi cho rõ.
-Vâng, thưa tiểu thư – Thanh Y cung kính đáp rồi ra ngoài. Nhìn theo bóng Thanh Y, Tử Lan bất giác hỏi Tử Y
-Ta chưa bao giờ hỏi các ngươi liệu có muốn theo ta hay không, các ngươi theo ta chỉ vì sư nương thôi đúng không?
-Không phải vậy đâu tiểu thư – Tử Y vội nói – Lúc trước khi Vô Cung chủ giao Linh U cung cho tiểu thư thì có hỏi qua bọn thuộc hạ, nếu bọn thuộc hạ muốn đi theo tiểu thư thì ở lại, không thì có thể đến các lâu làm việc. Chúng thuộc hạ đều chọn ở lại. Lúc đó thuộc hạ nghĩ rằng vì Vô Cung chủ nên sẽ cố gắng hầu hạ tiểu thư, nhưng chỉ mấy ngày nay thôi chúng thuộc hạ đều nhìn thấy được những cô gắng và khả năng của tiểu thư nên Tử Y cho rằng mình đã không đi theo sai người.
Tử Lan nghe xong cũng không nói gì, chỉ nhàn nhã uống trà rồi xem xét quyển sổ trong tay. Lê Hi và Bạch Dạ đã ở bên cạnh Tử Lan gần một năm rồi, từ khi cô còn ở trênn Tuyệt Mệnh Sơn nên Tử Lan không nghi ngờ gì họ, nhưng bốn hộ vệ này là sau này mới tới nên Tử Lan không tin ngay được. Tuy nhiên, là thuộc hạ cũ của sư nương, Tử Lan không muốn quá khắt khe với họ, đồng thời cũng tin tưởng cách nhìn người của sư nương. Cô hi vọng họ không làm mình thất vọng.
-Người cưỡi ngựa hôm trước đã điều tra ra chưa?
-Thưa tiểu thư vẫn chưa – Tử Y nói khi dọn bàn điểm tâm.
Vừa lúc đó Bạch Dạ bên ngoài cầu kiến, vì là nam nhân nên Bạch Dạ rất ít vào nội viện, chỉ có khi Tử Lan cần mới đến. Hai hộ vệ của Linh U cung, một người trong tối một người ngoài sáng, cả hai đều thời thời khắc khắc bên cạnh nên Tử Lan không hề lo lắng có người gây khó dễ cho mình.
Bạn đang đọc bộ truyện Vạn Năm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vạn Năm, truyện Vạn Năm , đọc truyện Vạn Năm full , Vạn Năm full , Vạn Năm chương mới