Có người tự nhiên chiêu đãi, bọn họ dĩ nhiên sẽ không khách sáo.
Rất nhanh bàn Lâm Thiển đã bị quây quanh bởi một đống người.
Tuy Lục An Thành đã mua rất nhiều đồ ăn, nhưng đối với một lớp gần bốn mươi học sinh thì bao nhiêu đó làm sao mà đủ, vì vậy Lâm Thiển chỉ có thể chi tiền mua thêm về.
Bấy bạn nam được cử đi mua rất nhanh đã đem theo túi lớn túi nhỏ mang về.
Lúc mọi người đang vui vẻ tận hưởng buổi tiệc liên hoan nho nhỏ này thì Lâm Thiển vô tình nhìn thấy một bóng dáng thập thò ngoài cửa lớp.
Người kia bắt gặp ánh mắt của cô thì chầm chầm đi vào, xuất hiện trước ánh mắt của tất cả mọi người.
Lâm Thiển tự nhiên thấy đồ ăn trên tay không còn ngon nữa.
Làm ơn để tôi yên đi.
Các người bị bệnh à?
Hay ăn no rững mở không có chuyện gì làm nên suốt ngày cứ tìm đến cô vậy hả?
Rảnh quá thì ra ngoài chạy vòng quanh sân trường mười vòng là hết rảnh liền chứ gì.
Nếu là đến tìm nam chính thì hắn ta không có ở đây, phàm nhân như bọn tôi thì sao có thể chơi chung một chỗ với nhân vật chính các người.
" Bạn học Lâm Thiển, mình đến đây để giải thích với cậu chuyện hôm qua, mình và Thường Hạo thật sự không có quan hệ gì hết, mình cũng không biết anh ấy sẽ làm xấu mặt của cậu với mọi người, mình thật sự xin lỗi, cậu cô thể tha lỗi cho mình không?" Sa Nguyệt hơi cúi đầu, hai tay đang vào nhau nhỏ gọn nói.
Đã làm nữ chính thì làm sao có thể xấu được, Sa Nguyệt có thân hình nhỏ nhắn, làn da trắng hồng mịn màng, khuôn mặt ngây thơ đáng yêu hết sức, đặc biệt là đôi mắt to tròn long lanh ánh mắt kia, hiện tại vành mắt cô hơi hơi ửng đỏ, bộ dạng sợ sệt yếu đuối kia thiệt chọc người ta thương tiếc, muốn che chở.
Lâm Thiển đột nhiên có cảm giác mình là một bà mẹ kế ác độc đang bắt nạt con chồng.
Phi
Cái gì mà mẹ kế con chồng ở đây chứ.
Bậy bạ, bậy bạ hết sức.
Còn nữa, nữ chính đại nhân à bộ dáng như bị người khác bắt nạt này của cô là sao đây hả?
Tôi còn chưa làm gì cô đâu đấy nhé!
" Sa Nguyệt tôi thật sự không biết trong đầu cô nghĩ gì, cả cái trường này ai cũng biết tôi rất là ghét cô, cô lại hết lần này đến lần khác chạy đến chỗ của tôi, thế đã thôi đi, nhưng vừa mới gặp mặt là cô lại bắt đầu khóc lóc.
Sao hả, cô muốn trù tôi chết sớm có phải không, hay là cô thích chịu ngược? Muốn biến mình thành một nàng Tấm để được sự đồng cảm của mọi người sao? Nhưng rất tiếc tôi không phải mụ dì ghẻ càng không phải cô Cám kia.
Hay là cô muốn khoe khoang rằng Thường Hạo là nam thần các người với mãi không tới nhưng tôi lại có được anh ta rất dễ dàng, thậm chí tôi còn không cần đến anh ta, là anh ta tự đeo theo tôi ý cô là vậy sao?"
Giọng của Lâm Thiển rất bình tĩnh thản nhiên ngữ điệu không có vẻ gì là bị chọc tức giận cả, thậm chí càng nói về sao cô còn không nhịn được bật cười một tiếng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm, truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm , đọc truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm full , Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm full , Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm chương mới