Tại sân bay, Lâm Thiển nhìn dòng người qua lại tấp nập không biết sao trong lòng lại có chút mong chờ.
Hôm nay là ngày giỗ ba mẹ Lâm, Lâm Đằng đã đến thành phố Y từ hôm qua, Lâm Triết thì còn phải sử lý một số công việc của công ty nên hôm nay mới đến.
Điện thoại trong tay đột nhiên vang lên, cô nhấn nút bắt máy:" Alo."
" Em đang ở đâu?" Là giọng của Lâm Triết.
" Em đang ở cửa đông." Lâm Thiển.
" Em đứng đó đợi anh."
Tầm năm phút sau, cô nhìn thấy một đôi nam nữ đang đi về bên này.
Còn ai ngoài ông anh mặt lạnh với cô gái nhỏ Tiểu Vũ của anh nữa chứ.
" Thiển Thiển, mình nhớ cậu chết đi được." Ninh Tiểu Vũ ôm chầm lấy cô nói.
" Mình còn tưởng cậu đấm chìm trong hạnh phúc không thể thoát ra mà không có thời gian nghỉ đến mình luôn chứ?" Lâm Thiển trêu ghẹo.
" Sao có thể được." Ninh Tiểu Vũ nói:" À đúng rồi, Hân Hân cậu ấy sao rồi?"
Lúc Ninh Tiểu Vũ biết vụ việc của Phí Hân qua lời Lâm Thiển cô bị sốc không kém, đây là điển hình của câu ghét của nào trời trao của đó đấy còn gì?
" Nhìn bề ngoài thì giống như cậu ấy thật sự không để tâm đến chuyện đó nữa, nhưng trong lòng cậu ấy thật sự nghĩ gì thì không ai biết được, chúng ta cũng chỉ có thể ở bên cạnh an ủi cậu ấy, chứ không thể đưa ra quyết định thay cậu ấy."
Cả ba lần lượt rời khỏi sân bay, leo lên xe, chiếc xe chạy thẳng về Tống gia.
Ngồi trên xe, Lâm Thiển cảm thấy trong lòng mình có chút hụt hẫng.
Cô không hiểu.
Rốt cuộc mình đang mong chờ điều gì đây?
Nguyên thân chỉ có hai người cậu hai người mợ.
Cậu mợ hai đều đã gần sáu mươi, trong nhà có chỉ có một trai một gái, đều sớm đã lập gia đình.
Cậu ba cũng là người có mệnh số khổ, ngày đứa con trai đầu lòng ra đời cũng là ngày vợ ông ra đi mãi mãi, ông không cưới vợ khác mà chỉ một lòng muốn chăm lo thật tốt cho đứa bé mà vợ ông dùng cả sinh mệnh để đánh đổi.
Tống gia ít con cháu nên rất yêu thương lẫn nhau, ngày giỗ ba mẹ Lâm không có mời người ngoài mà chỉ toàn người thân trong gia đình.
Lâm Thiển trước mặt mọi người gọi Ninh Tiểu Vũ là chị dâu nhỏ, ông bà ngoại Tống liền hiểu rõ nên hết sức vui mừng vì thằng cháu này rốt cuộc cũng đã có người trong lòng.
Còn Ninh Tiểu Vũ thì mặt đỏ đến tận mang tai, nhất là khi mấy ông anh chị họ xúm lại trêu ghẹo càng làm cô cảm thấy ngượng ngùng.
Nếu nói nữ chính Sa Nguyệt luôn tỏ vẻ đơn thuần không hiểu sự đời thì Ninh Tiểu Vũ chính là một con tiểu bạch thỏ ngây thơ ngốc nghếch chính hiệu, nhưng sự ngây thơ của cô luôn có chừng mực không làm người ta khó chịu.
Lâm Triết bị chinh phục cũng không chừng là vì điểm này của cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm, truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm , đọc truyện Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm full , Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm full , Vật Hi Sinh Chưa Chắc Đã Thảm chương mới