Chương 13 . Chặn đường
Mạnh đi ra khỏi sòng bạc, dưới anh mắt nhìn đầy căm ghét của bọn tay sai, anh đi ngược hướng về nhà, được một đoạn anh chạy rất nhanh khoảng năm trăm mét sau đó nhảy vào một lùm cây bên đường nín thở nằm thấp xuống để cắt đuôi. Quả nhiên có mấy bóng đen chạy huỳnh huỵch vượt qua. Có tên hô lên
-Đừng để nó thoát, không tìm được nó ông chủ sẽ trút giận nên chúng ta.
Chờ đám đó đi qua anh đứng dậy phủi quần áo đi về hướng ngược lại để về nhà. Đi một đoạn chợt anh cảm giác như có người theo dõi anh cảnh giác dừng lại. Từ bên đường bốn bóng đen xuất hiện. Một tên đắc ý nói.
-Quản gia nói cấm có sai đứng đây phục sẽ thế nào cũng gặp.
Một tên đứng giữa cao một mét bảy nặng khoảng tám mươi ki lô gam dáng vạm vỡ ánh mắt lạnh lùng với cái đầu trọc lóc Mạnh đã thấy hắn lúc canh cửa. Ba tên còn lại cao khoảng một mét sáu dáng người gầy nhỏ dáng vẻ lưu manh. Một tên nói giọng chế giễu.
-Muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à. Biết điều thì quỳ xuống xin lỗi và tự phế một tay còn để chúng ông ra tay thì ngươi sống không bằng c·hết.
Mạnh quyết định tốc chiến tốc thắng để không phải rơi vào vòng vây của bốn người. Anh giờ vờ quay đầu bỏ chạy ba tên gầy gò đắc ý đuổi theo, còn tên cao to thì đi chầm chậm theo sau, hắn nghĩ với ba tên kia đủ cho người như Mạnh một trận nên hắn chỉ cần áp trận không cần ra tay. Chạy một đoạn Mạnh cố tình chạy chậm lại tên chạy đầu đắc ý.
-Có giỏi thì chạy nữa đi.
Bắt ngờ Mạnh dậm hai chân vào tảng đá phía trước bật ngược trở lại xoay người 180 theo thế hồi mã thương tung cú đá vào bụng tên đi đầu. Bị bất ngờ tên đi đầu lãnh trọn cú đá nằm lăn lộn ra đất. Tên thứ hai thấy vậy tung cú đá cầu vồng vào đầu anh, Mạnh xuống thế đi tấn, hai tay che trước ngực dùng hai cùi trỏ đánh vào chân tên đó, lợi dụng lực bật ra anh cắm hai trỏ vào ngực tên này. Hắn trợn mắt lên ngã ngục xuống đất. Tên thứ ba sững người lại, Mạnh nhảy lên dùng đòn gối bay vào cằm tên đó, hắn vội lấy hai tay đỡ thì lập tức anh dùng cùi trỏ cắm từ trên cao vào đầu hắn lợi dụng lúc hắn đang choáng váng anh dùng tiếp liên hoàn trỏ đánh vào mặt và ngực đây là liên hoàn chỏ của lực lượng đặc công. Dính một loạt đòn hắn đổ xuống như cây chuối. Lúc này tên cuối cùng mới đuổi tới hắn ngạc nhiên khi thấy anh nhanh chóng hạ gục ba tên thủ hạ. Hắn nhếch mép nói
-Có chút thủ đoạn đấy.
Nói rồi hắn nhanh chóng áp sát tung cú đấm vào mặt anh, Mạnh cúi thấp người nhanh chóng nhập nội xoay 180 cắm cùi trỏ vào ngực hắn nhưng cùi trỏ anh như đánh vào một tấm thép đau điếng, tranh thủ lúc anh sững sờ hắn vỗ một chưởng vào lưng anh. Mạnh vội mượn lực lộn một vòng về phía sau, tuy nhiên lưng anh vẫn dính một chường, làm mắt anh tối sầm. Hệ thống theo dõi cơ thể anh cảnh báo.
-Bị ngoại lực tác động, gây tụ bầm máu ở lưng chưa gãy xương. Cần nhanh chóng điều trị.
Tên đầu trọc rất ngạc nhiên, hắn là Dương Diên Chiêu cao thủ ngạch công nổi tiếng ở Quảng Đông với hai công phu là Kim chung tráo và Thiết sa chưởng luyện đến mức tiểu thành sau Triều Nam Tống bị quân Mông cổ đánh bại hắn theo dòng người Trung quốc tỵ nạn đến Đại Việt. Do lưu lạc xứ người không có người thân quen nên hắn phải hạ mình làm võ sư bảo vệ sòng bạc. Chưởng của hắn có thể làm vỡ một viên đá xanh, Mạnh trúng chưởng mà vẫn chưa gục chứng tỏ anh cũng là cao thủ. Vừa rồi hắn có ý hở vùng ngực để dụ Mạnh áp sát, nhiều cao thủ bị hắn hạ bằng chiêu này.
Mạnh thận trọng nhìn hắn, biết hắn là cao thủ ngạch công anh không dám đối cứng với hắn mà chuyển sang dùng Thái Cực Quyền, môn võ được ông ngoại dạy từ bé. Hồi trong quân ngũ gặp những đối thủ cao to hơn anh dùng Thái Cực Quyền đều dành lợi thế trong các cuộc thi đấu. Thấy anh dính đòn, Dương Diên Chiêu quyết định t·ấn c·ông dồn dập để kết thúc trận đấu. Mạnh dùng vân thủ với chiêu tứ lượng đả ngàn cân để đỡ những đòn c·hết trâu của hắn. Dương Diên Chiêu thấy đòn đánh ra luôn trượt cảm giác như đánh vào bị bông rất khó chịu. Mạnh tung chiêu song phong quán nhĩ ( hai luồng gió xuyên tai) đánh vào hai bên huyệt Thái Dương, Chiêu cúi đầu né tránh và tung đòn hổ vĩ cước để hóa giải, Mạnh chuyển sang đòn Ngọc nữ xuyên thoa t·ấn c·ông vào lưng hắn, làm hắn phải lộn một vòng để né tránh. Do bị trúng đòn lên Mạnh cũng đã thấm mệt anh muốn kết thúc trận đấu tránh tiêu hao thể lực và đồng bọn của chúng tìm đến. Trong lúc giao đấu anh vờ để hở cằm, thấy thế Chiêu dùng hết sức tung cú đấm. Với cú đấm c·hết trâu hắn tin chắc dù có đỡ được thì Mạnh cũng phế tay. Không ngờ Mạnh biến quyền thành chưởng nắm lấy cổ tay hắn, mượn lực xoay 180 để né hướng t·ấn c·ông trực diện hướng lực ra ngoài anh tác động thêm lực kéo để hắn chúi về phía trước đồng thời kê chân để đối thủ trượt ngã lao thẳng vào gốc cây gần đó. Ầm một tiếng, gã võ sư cắm đầu trọc vào cây, làm tán cây rung ring lá rụng ào ào. Tranh thủ lúc đối thủ choáng váng Mạnh lao đến cắm cùi chỏ và gáy, gã võ sư đồ gục nằm bất động.
Mạnh đứng thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa anh vội vàng rời khỏi đây tránh bọn lâu la tìm đến chưa kịp kiểm tra gã võ sư c·hết chưa. Về đến khách sạn, anh vội nhờ tiểu nhị mang cho anh một chậu khăn ấm để chườm chỗ đau và mở tay nải lấy một viên giảm đau để uống. Nhờ có thuốc giảm đau nên sau khi tắm xong Mạnh chìm vào giấc ngủ. Sáng hôm sau dậy người đau ê ẩm, nhất vùng lưng bị trúng đòn, Mạnh không vội ra ngoài mà đưa ít bạc vụn nhờ tên tiểu nhị nghe ngóng xem có x·ảy r·a á·n m·ạng tối qua không và mua cho anh cao dán kim sang dược để dán vào v·ết t·hương.
Một lát sau có tiếng gõ cửa, Mạnh mở ra thấy tên tiểu nhị cười đưa anh Kim sang dược và thông báo không thấy có tin tức gì. Chắc bọn sòng bạc tự xử lý để tránh bị lộ ý độ chặn đánh người. Mạnh tự nhủ mình phải chuẩn bị thêm v·ũ k·hí để có thể tự vệ không bị động như lần này, nếu mấy tên tối qua dùng hung khí thì rầy rà to. Nghỉ ngơi tĩnh dưỡng một ngày, sáng hôm sau ông lão mang quần áo tới, Mạnh định lấy tiền trả nốt ông lão xua tay.
-Ân nhân đã giúp bố con chúng tôi nhiều, sao tôi dám nhận tiền của ân nhân.
Sau khi thay quần áo mới, Mạnh đến ghé qua cửa hiệu ông Hợi để hỏi thăm tình hình kinh doanh. Nghe tin anh đến ông Hợi chạy ra đón nhưng vẻ mặt rất lo lắng. Sau khi ngồi vào bàn trà, ông Hợi suốt ruột nói luôn.
-Công việc đang thuận buồn xuôi gió thì xảy ra chuyện. Số là gia chủ Trúc gia trang là đại lý chính cung cấp rượu cho chúng ta ở kinh thành đợt rồi liên tục mời khách để quảng cáo sản phẩm chúng ta được đón nhận và có nhiều đơn hàng từ các nhà giàu và quan lại. Nhưng ông ta mới b·ị đ·au bụng nôn ra máu mấy hôm nay. Mấy lang y đã khám chuẩn đoán bệnh bị huyết u, đã cho uống thuốc nhưng không đỡ. Hiện đang nằm liệt chỉ ăn được cháo. Một số kẻ độc mồm độc miệng bảo tại rượu chúng ta có hại cho sức. Nếu đợt này ông ấy không qua khỏi thì chúng ta thiệt hại rất lớn đến doanh số và thương hiệu. Được biết thầy cũng là thầy thuốc liệu có điều trị được bệnh này không.
Nghe bệnh Mạnh đoán người này bị xuất huyết dạ dày anh nói bệnh này cháu có thể chữa được nhưng hiện lại không mang thuốc theo. Bác hẹn họ chiều mai mình đến khám để cháu về ngay nhà mang thuốc nên. Sau đó Mạnh tức tốc quay về khách sạn lấy hành lý và thuê xe ngựa chạy về quê ngay trong buổi sáng hôm đó.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!