Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 23: 23 Sửa soạn lên đường.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 23 Sửa soạn lên đường.
Lần trước gặp ông Tùng có dặn anh khoảng hai tháng sẽ có tin tức cho anh vì lúc này Chiêu Văn Vương đang bận đi kinh lý các tỉnh phía Bắc khoảng hơn một tháng. Tính thời gian cũng đã hơn một tháng Mạnh quyết định chuẩn bị một số đồ cho cuộc gặp gỡ này.
Hôm nay anh lên huyện để gặp huyện quan làm mộc bài, giấy tờ quan trọng để đi đường. Khi Mạnh lên huyện một số người nhận ra anh là người anh hùng t·rừng t·rị tên chủ sòng bạc nên chỉ trỏ bàn tán. Khi anh vào quán nước nghỉ ngơi uống nước lúc trả tiền ông chủ quán nhất quyết không nhận vì anh là anh hùng giúp mọi người t·rừng t·rị k·ẻ g·ian ác anh đành cám ơn rồi đến huyện nha. Anh đến cửa gặp mấy người lính lệ nhờ bẩm báo anh muốn gặp. Một tên nhận ra anh nên vội vàng chạy vào bẩm báo.
Quan tri huyện lúc này đang ngồi xem xét lại công văn giấy tờ cùng sư gia thì thấy tên lính vào bẩm báo. Biết tin anh đến Quan tri huyện vội cho lính mời vào phòng khách còn mình và sư gia đi ra để gặp mặt. Vừa thấy anh viên sư gia đã mở lời.
-Quý hóa quá hôm nay rồng lại đến nhà tôm. Mời tiểu huynh đệ ngồi chơi uống nước.
Hai bên ngồi xuống, viên sư gia pha trà mời anh và viên quan tri huyện sau đó đứng phía sau viên quan tri huyện. Mạnh thong thả nhâm nhi ly trà sau đó nói.
-Hôm nay tại hạ lên đây là có chút việc muốn nhờ huyện quan.
Viên quan huyện nịnh nọt.
-Ngài có việc gì cứ nối, trong khả năng cho ta thì chắc chắn sẽ không từ chối.
Mạnh nói
-Trước tại hạ ở vùng hẻo lánh trên mạn Đà Giang mới gần đây mới chuyển xuống làng Bần thuộc huyện ta. Giờ chuẩn bị có việc lên kinh thành nên muốn làm mộc bài để tiện việc đi lại.
Triều đình bắt người dân từ mười sáu trở lên phải làm mộc bài để kiểm soát hộ khẩu tiện cho việc bắt lính và thu thuế cũng như kiểm tra gian tế lúc cần. Tuy nhiên ở các vùng núi xa xôi gần biên giới thì chủ yếu do các thủ lĩnh người dân tộc quản lý nên triều đình cũng làm ngơ, chủ yếu kiểm soát vùng đồng bằng. Trường hợp như Mạnh cũng không phải là hiếm. Đoán anh lên kinh chắc để gặp Nhân Huệ Vương nên viên quan huyện không dám làm khó dễ. Viên quan huyện nhìn viên gia sư nói.
-Người kiểm tra sổ sách làng Bần rồi điền tên cậu Mạnh vào, sau đó cho người làm gấp mộc bài cho cậu.
Viên sư gia lĩnh mệnh đi làm luôn, viên quan huyện nói.
-Tôi cho người làm gấp chiều cậu nhận được. Nhân tiện trưa nay mời cậu dùng bữa cơm với chúng tôi.
Mạnh từ chối.
-Tại hạn còn mấy việc phải làm, cám ơn lời mời của ngài nhưng để khi khác. Chiều tại hạ quay lại.
Rời khỏi nha huyện, Mạnh đi đến chỗ lò rèn lần trước đặt làm nồi nấu rượu. Nhận ra khách quen chủ lò rèn chào hỏi.
-Lâu không thấy cậu đến, hôm nay cậu cần làm gì.
Mạnh hỏi chỗ ông có nhận đúc đồng không, ông chủ lò rèn nói đồ đồng đắt nên chúng tôi trữ ít lắm người dân cũng không dùng đồ đồng chủ yếu là đồ gang. Chỉ nhà khá giả mới dùng đồ đồng cậu muốn đúc gì. Mạnh lấy bản vẽ khẩu súng thần công và nói tôi muốn đúc hình này. Chủ lò rèn nhìn một lúc lắc đầu
-Hình này chi tiết khá phức tạp chắc tôi không làm được.

Bạn đang đọc bộ truyện Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng tại truyen35.shop

Mạnh nói
-Vậy phiền ông kiếm cho tôi ít sáp, tôi làm khuôn vậy.
Ông thợ rèn nhìn Mạnh ngạc nhiên, vội sai người phụ việc đi mua sáp sau đó ông hỏi.
-Xin hỏi trước thầy học làm khuôn sáp từ đâu vậy ?
Thấy ông thợ rèn hỏi vậy Mạnh rất ngạc nhiên sau khi nói chuyện kỹ mới biết nghề đ đồng chủ yếu dùng khuôn bằng cát và bằng sáp. Những đồ đồng cần chi tiết phức tạp thì phải làm khuôn bằng sáp, việc này đòi hỏi tay nghề cao và thuật ngày chỉ bí truyền trong dòng họ nên rất ít người biết. Chỉ những người xác định là được tổ truyền mới học theo kiểu đơn truyền nên những người này phần lớn phải ngoài ba mươi đã qua thử thách và được ông trưởng họ tin tưởng mới được học thường là chi trưởng. Thấy Mạnh còn trẻ mà làm được nghề này ông tưởng anh học lỏm từ đâu. Nghe đến đây Mạnh hiểu nên nói
-Nghề này sư phụ ta dậy nhưng không phải bí truyền. Nếu hứng thú thì nữa ta làm ông xem ta chỉ dậy thêm cho.
Ông thợ rèn mừng quá, vội chắp tay lễ
-Mong nhận của học trò một lạy.
Mạnh vội né sang một bên không dám nhận.
-Chỉ là chút tiểu đạo mà thôi ta không nhận nổi lễ này.
Khi nhận được sáp Mạnh bắt đầu vào việc, vừa làm vừa chỉ cho ông thợ rèn. Thợ rèn nghe rất chăm chú, còn lấy giấy bút ra ghi lại. Thỉnh thoảng lại hỏi những vấn đề thắc mắc được Mạnh giải đáp rõ ràng. Ông thợ rèn nhận thấy Mạnh đúng là một người cao thủ trong nghề làm khuôn nên càng quyết tâm học hỏi. Do cũng lâu không làm lại phải giảng giải hướng dẫn cho ông thợ nên Mạnh cũng mất gần hai tiếng mới xong khuôn đúc. Lúc này cũng đến trưa bụng đã réo vì buổi sáng anh đi sớm chưa kịp ăn gì Mạnh nhờ ông thợ rèn bọc cát sau đó đổ đồng nung đỏ từ trước vào. Sau khi đổ xong chờ đồng nguội anh đi ra ngoài ăn cơm, thấy vậy ông thợ rèn nói để tôi mời thầy một bữa coi như cảm tạ Mạnh cũng không từ chối hai người cùng đi đến tửu lầu anh ăn lần trước.
Khi đến nơi nhìn thấy anh tên tiểu nhị đon đả mời anh vào, nhanh nhẹn mời hai người lên lầu. Nên đến nơi chưa kịp gọi món tên tiểu nhị đã nói
-Xin hai vị khách quý chờ một lát. - Rồi chạy xuống lần
Mạnh tưởng bếp đang bận, nên chưa có món ăn ngay nào ngờ lát sau thấy đích thân ông chủ tiểu lâu mang lần mấy món ăn toàn món đắt tiền. Ông chủ thợ rèn lo lắng mình không đủ tiền trả nên thắc mắc.
-Sao lại mang toàn món ăn này, chúng tôi đã gọi món đâu.
Ông chủ quán cười hiền lành.
-Hôm nay là đặc biệt chúng tôi chiêu đã hai vị, không lấy tiền.
Mạnh ngạc nhiên hỏi mới biết, từ khi xảy ra v·ụ đ·ánh n·hau tên chủ sòng bạc bị đi đầy cuộc sống ở đây bình yên hẳn. Hắn không chỉ làm chủ sòng bạc cho vay nặng lãi mà còn yêu cầu các cửa hiệu ở đây phải nộp tiền bảo kê. Người nào không chịu nộp hắn cho đàn em quấy rồi đập phá, có người kiện lên quan nhưng hắn là em vợ viên hiệu úy nên không bị làm sao. Sau hôm đó nhiều người đến quán ăn để nghe kể chuyện về anh nên quán ăn cũng đông khách. Hôm nay thấy anh đến lên chủ quán mới làm món ngon để chiêu đãi. Thấy chủ quán nói vậy anh cũng không tiện từ chối nên cảm tạ, sau đó hai người dùng cơm.
Ông chủ lò rèn giờ mới biết anh là người có quan hệ với Vương Gia và bắt tên chủ sòng bạc thì càng thêm cũng kính. Dùng bữa xong hai người quay lại lò rèn phá khuôn để lấy đồ đúc. Cầm mô hình khẩu pháo thần công thế kỷ 18 Mạnh hài lòng, sau bao năm không làm tay nghề mình cũng không tệ. Mẫu súng thần công này là anh nghiên cứu thậm chí lên cả Bảo tàng Quân Đội ở cột cờ để tham khảo các hiện vật trưng bày ở đó. Mẫu súng thế kỷ 18 đạt tiêu chuẩn về mỹ thuật cũng như hiệu quả so với các mẫu trước đó. Khách hàng của gia đình anh rất chuộng mẫu này. Cầm mẫu súng dài ba mươi xăng ti mét, anh đi sang xưởng mộc gần đó nhờ họ làm cho bệ súng để đặt lên.
Sau khi xong việc, Mạnh quay lại huyện nha để lấy mộc bài như đã hẹn. Khi đến cửa báo danh một lát thấy viên sư gia chạy ra đưa cho anh tấm mộc bài. Viên sư gia nói.
-Chiều huyện quan có việc bận nên không gặp ngài được, đây là tấm mộc bài của ngài.
Mạnh cầm miếng mộc bài và nhờ sư gia cám ơn Huyện quan rồi quay về xưởng mộc lấy nốt đồ, khi lấy xong anh đi về làng. Trước khi đi anh dặn chủ lò rèn lúc nào thắc mắc thì xuống tìm anh để giải đáp, ông chủ lò rèn kính cẩn cám ơn rồi tiễn anh về. Mạnh không biết rằng vô tình lần giúp đỡ ấy anh đã giúp ông chủ lò rèn trở thành một người làm ăn phát đạt và tạo nên một làng nghề đúc đồng. Ba mười năm sau anh được trường phái đó suy tôn là ông tổ làng nghề của họ.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng, truyện Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng , đọc truyện Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng full , Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng full , Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top