Thanh âm của nàng tựa hồ hù sợ Vương thị, ả hét lên một tiếng, thân thể đột nhiên run bần bật, miệng sợ hãi lẩm bẩm hô:
- Đừng giết ta, đừng giết ta, đừng giết ta..
Tiết di mụ nhíu mày, nữ phạm nhốt đối diện phòng giam của Vương thị cười lạnh nói:
- Đừng kêu, từ khi dâm phụ Tần thị bị người g iết chết trước mặt ả, ả cũng đã điên rồi.
- Mỗi ngày làm ồn ào nữ phạm cùng phòng giam muốn giết ả, ngục tốt đem ả cách ly với người nọ ả vẫn cứ điên điên khùng khùng. Nghe người nói chuyện liền thét chói tai không ngừng, ta ở đối diện với ả cũng thật là xui xẻo.
- Điên rồi?
Tiết di mụ nhìn Vương thị, diễn cảm đột nhiên vô cùng phức tạp.
Tiểu nha hoàn đứng phía sau nàng than thở nói:
- Tội ác chồng chất, điên rồi cũng là bị trừng phạt đúng tội.
Vương thị quả thật là điên rồi.
Ngày đó ả phát hiện hung thủ chân chính giết Tần Khả Khanh là nữ phạm cùng phòng giam, sau khi Ngụy thị bị mang đi, luôn sợ hãi chính mình sẽ biến thành mục tiêu kế tiếp của nữ phạm.
Vương thị luôn thời khắc đề phòng mình bị hạ độc thủ, mỗi ngày thần kinh buộc chặt, sống trong sự sợ hãi.
Không bao lâu ả gây sức ép làm mình biến thành thần kinh thất thường, điên rồi.
Trong mắt Tiết di mụ hiện lên phẫn nộ, oán hận, thương tâm.. cuối cùng hóa thành thoải mái.
Nàng tới đây chỉ vì muốn hỏi Vương thị nguyên nhân tại sao hãm hại nàng, mà hiện tại nhìn thấy Vương thị điên điên khùng khùng, tâm tình nàng vô cùng phức tạp, đã không muốn tiếp tục đi truy hỏi đáp án kia.
Nàng than nhẹ một tiếng, làn váy cuốn, xoay người đi xa.
Giả Dung đem mấy chục vạn cuốn tranh liên hoàn, tiểu thuyết phân cho Vân Đóa, nhận lấy một đám linh quả nhiều như ngọn núi nhỏ, váy tiên nữ cùng đủ loại vải dệt dùng mây tạo thành, hoàn thành xong bút giao dịch đầu tiên giữa hai bên.
Vân Đóa lưu lại một ít phần sách báo cho chính mình, trong tiếng thúc giục của tộc nhân đem những quyển sách còn lại đều phóng ra, cả người trong khoảnh khắc rong chơi trong biển sách báo.
Trong tầm mắt của Giả Dung, tộc nhân Vân tộc xông lên như nước lũ bao trùm cả người nàng bên trong.
Hao hết khí lực Vân Đóa mới từ trong đám người điên cuồng bò ra ngoài.
Giả Dung nhìn dáng vẻ tơi bời xơ xác của nàng, nhịn cười hỏi:
- Ngươi không sao chứ?
Vân Đóa vuốt mái tóc, khoát tay:
- Không sao, ngượng ngùng a, cho ngươi chê cười.
Vừa dứt lời sau lưng lại có một đám người xông tới nuốt sống nàng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vị Diện Thương Nhân Giả Dung, truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung , đọc truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung full , Vị Diện Thương Nhân Giả Dung full , Vị Diện Thương Nhân Giả Dung chương mới