- Không có hương liệu.
Chủ nhân hộp gấm thành thực mở miệng nói.
Bên cạnh xem náo nhiệt hồi lâu, Sở Ô lên tiếng.
Thanh âm hắn trầm thấp cười nói:
- Quả thật không có hương liệu, hương khí mà chư vị vừa hỏi chính là từ bộ quần áo này truyền ra.
Bởi vì Giả Dung không thích mùi quá nồng, bộ quần áo của hắn còn được Vân Đóa giảm bớt hương khí, cho nên mùi nhạt nhẽo, như có như không, cảm giác thật không rõ ràng, không dán lại gần sẽ không ngửi thấy.
Mà bộ quần áo trong tay vị khách này vẫn giữ nguyên hương thơm của linh hoa, mùi rất nồng đậm, cảm giác rất mạnh, vì vậy mới gây ra ảnh hưởng không nhỏ.
Sở Ô nhìn vẻ mặt thất vọng của người đạt được tặng phẩm, an ủi nói:
- Khách nhân không cần cảm thấy mất mát, tuy rằng đây là quần áo nữ giới, bản thân ngươi mặc không được, nhưng có thể mang về nhà đưa cho thê tử nữ nhi mặc.
Người nọ thở dài một hơi nói:
- Ai, là hương liệu thì ta có thể tự dùng, nhưng một thân nữ váy, cũng chỉ có thể nghe theo lời đề nghị của chưởng quầy mà làm.
Sở Ô ha ha cười nói:
- Lão bản chúng tôi ngày mười lăm tháng này sắp mở hai gian cửa hàng, vân sa tiên váy trong tay khách nhân chính là hàng hóa mới. Nguyên liệu sử dụng khác với vải dệt bình thường, vốn là do vị tiên trưởng từng chế tạo đèn bàn lúc trước lấy mây tía chân trời, dùng đạo pháp luyện chế mà thành vải dệt loại mới, tên là vân sa.
Sở Ô chỉ chỉ đóa hoa lộ trên quần áo:
- Nhìn thấy đóa hoa này hay không? Đó là linh hoa hấp thụ nhật nguyệt tinh hoa của Côn Luân tiên sơn nở ra, không thối rữa, không khô héo, mùi vô cùng sâu sắc. Các ngươi ngửi được hương khí đó là do linh hoa phiêu tán ra.
- Quần áo này đông ấm hè mát, có thể tùy theo thân hình chủ nhân biến hóa lớn hoặc nhỏ, mặc vào có thể tăng thêm vẻ xinh đẹp, một bộ giá trị một ngàn lượng bạc.
Sở Ô vỗ vỗ bả vai người kia, nói:
- Cho nên ngài đừng xem thường bộ quần áo này.
- Lão bản ta nói vài ngày nữa cửa hàng quần áo sẽ khai trương. Hắn nghĩ cho tới nay chư vị thường xuyên chiếu cố sinh ý của cửa hàng Tấn Giang, cho nên mới rút ra mấy chục bộ váy vân sa làm tặng phẩm tặng cho một ít khách nhân, làm cho mấy chục người trước tiên mặc vào hưởng thụ.
Tiếng hô hấp của mọi người càng lúc càng lớn, ánh mắt nóng bỏng lộ rõ khát vọng của mình.
Người theo thất vọng lại lấy được vui mừng, mẫn tuệ cảm thấy ánh mắt mọi người biến hóa, rất nhanh đóng nắp hộp gấm, hai tay ôm chặt vào lòng. Hắn cảm thấy được như vậy còn chưa đủ an toàn, đột nhiên bước ra giấu mình sau lưng Sở Ô. Tru????ệ???? ha????? Tìm ????ga???? tra????g chí????h ﹏ T????u????T ????UYE????.???????? ﹏
- Huynh đài, bán không?
Người thứ nhất lên tiếng.
Người nọ núp sau lưng Sở Ô ấp úng nói:
- Ta, ta nhìn giống như người thiếu bạc sao?
Bạn đang đọc bộ truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vị Diện Thương Nhân Giả Dung, truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung , đọc truyện Vị Diện Thương Nhân Giả Dung full , Vị Diện Thương Nhân Giả Dung full , Vị Diện Thương Nhân Giả Dung chương mới