Tiểu Tuyết, cậu ấy vốn là người sống tình cảm.
Là người luôn đặt gia đình và bạn bè lên trên hết.
Người như cậu ấy lúc nào cũng lo nghĩ cho người khác trong khi bản thân mình liền hiếm khi quan tâm đến.
Đôi lúc còn bị chính mình làm tổn thương.
Bản tính này của cậu ấy thật sự rất dễ bị người khác lợi dụng.
" Tiểu Tuyết , cậu vạn nhất đừng khóc a.
Mình biết cậu lo lắng cho bọn mình.
Cơ mà, bọn mình cũng không đến nỗi ngu ngốc bị người khác làm hại đâu.
" Lâm Tố Ninh nở nụ cười an ủi dịu dàng, gương mặt hiền từ mà nói.
" Đúng vậy!Tiểu Tuyết à.
Cậu không phải lo chuyện này đâu.
Lúc trước tuổi còn non trẻ, có thể sẽ bị người khác ngầm tính kế làm phiền.
Cơ mà, bây giờ mình đủ lớn rồi.
Với lại nếu ai dám làm phiền gây hại cho mình, tất nhiên họ sẽ bị xử lý thôi.
Đối với mấy con ruồi bọ đó dùng tiền và quyền lực thì sẽ được giải quyết thôi.
Nên đừng khóc nữa, sưng hết cả mắt rồi kìa.
" Mộ Dung Thanh Huyền nở nụ cười mang đầy ẩn ý trong câu từ mà nói.
" Ai mà khóc chứ! Mình không có khóc.
Hai cậu đừng có mà nói bừa.
" Dương Niệm Tuyết vội vàng lấy tay lau đi nước mắt trên má.
" Còn không phải sao? Tiểu Tuyết của chúng ta thật sự rất mít ướt a! " Lâm Tố Ninh cười cười.
" Ninh Ninh! cậu còn nói nữa mình cho cái dép vô mồm giờ.
Nể tình cậu mới xuất viện xong nên tạm tha cho đó.
Đừng có được nước lấn tới.
" Dương Niệm Tuyết phồng má tức giận khiển trách.
" Được được, mình biết rồi "
Bầu không khí giữa ba người liền trở nên vui vẻ lại ngậm tràn tiếng nói cười.
Nhưng mà sắc mặt của Diệp Linh hình như có phần hơi tức giận mặt cô lúc này đen thui luôn.
" Là ai? Là ai đã làm phiền Thanh Huyền! Ai vậy mà dám làm phiền nữ thần yêu dấu của mình chứ!!! " Diệp Linh gương mặt bừng bừng sát khí tức giận nói lớn.
Mọi người xung quanh giật mình nhìn Diệp Linh với ánh mắt đầy khó hiểu.
Kiều Khả trợn tròn mắt nhìn con bạn đang nổi khùng của mình.
" Thanh Huyền! Cậu mau nói cho mình biết, ai vậy mà dám làm phiền cậu? Mình cho người xử lý hắn ta luôn! Sao hắn dám làm phiền nữ thần của mình chứ! Rốt cuộc là kẻ cặn bã nào? " Diệp Linh bước tới phía trước áp sát mặt Mộ Dung Thanh Huyền nói.
" Hả! À chuyện này trôi qua lâu rồi.
Với lại xử lý rồi, nên cậu không cần phải biết đâu.
"
" Không được! Thanh Huyền cậu phải nói cho mình biết.
Với tư cách là fan mặt của cậu mình không thể không biết được! " Diệp Linh nắm lấy tay Mộ Dung Thanh Huyền thật chặt đôi mắt khẩn cầu nói.
" Fan mặt???" Đôi mắt Mộ Dung Thanh Huyền mở to khó hiểu hỏi lại.
" Khục! À, ừ..thì là...!Cậu không cần phải để tâm đâu, mau nói cho mình biết đi "
Đôi mắt Dương Niệm Tuyết cùng Lâm Tố Ninh chớp chớp vài cái, dường như cũng đã nhận ra được điều gì đó.
" Nè, cậu đây là thần tượng Thanh Huyền sao? Là fan mặt à.
"
" Ừ thì..
đúng là như vậy! " Diệp Linh ngại ngùng gãi đầu.
" Mà chờ đã, mình cũng đã giới thiệu rồi mà.
Có tên có họ đàng hoàng, sao gọi người khác là nè.
Như vậy là không tôn trọng mình một chút nào.
"
" À thế hả! "
" Ơ hay.
Con nhỏ này, muốn tiếp tục cãi nhau tiếp à! "
" Ai mà muốn cãi nhau với cậu chứ.
Bạn đang đọc bộ truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện, truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện , đọc truyện Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện full , Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện full , Vị Hôn Phu Của Tôi Là Phản Diện chương mới