Edited by Bà Còm in s2.truyenhd.com
Rốt cuộc Tống mụ mụ không đến trước mặt Trương Xương Ung thêu dệt thị phi. Sau khi Trương Xương Ung gặp qua Sở mụ mụ và Triệu mụ mụ, biết được Trương Du không thể dứt bỏ vong mẫu nên không muốn về kinh thành, lại nghe hai người khen Chương Hàm không dứt miệng, đương nhiên hắn cũng phải theo bọn họ thở ngắn than dài một trận. Ngày kế, hắn đích thân đến biệt viện, nhân lúc không có ai chú ý gật gù khen ngợi Chương Hàm.
"Không tồi, thật không uổng công phu nhân dạy dỗ ngươi mấy năm nay, biết làm thế nào khiến người khác vui vẻ. Được, trước khi ngươi theo Du nhi vào kinh, ta sẽ để ngươi đi gặp mẫu thân và đệ đệ."
"Đa tạ dưỡng phụ!"
Chương Hàm giả bộ làm như rất vui mừng nhún gối hành lễ, trong lòng lại nghẹn một trận hỏa khí nói không nên lời.
Trương Xương Ung lại cho rằng nàng thật sự vui mừng, vô cùng đắc ý thấp giọng dặn dò: "Ngoài ra, ta nghe nói dưỡng mẫu ngươi lúc trước đã từng muốn kết hợp Du nhi với Tri Vương điện hạ. Hôn sự này khi ngươi đến kinh thành nên nghĩ cách hỏi thăm xem sao, nếu có thể thúc đẩy vụ này, ta thành nhạc phụ của Tri Vương thì ngươi cũng sẽ hưởng không hết vinh hoa phú quý!"
Đợi đến khi Trương Xương Ung vào phòng, Chương Hàm mới hung hăng vò nát chiếc khăn trong tay.
Mẫu thân ruột thịt của nàng, đệ đệ ruột thịt của nàng, lúc này vốn dĩ nàng nên rời khỏi Trương gia về nhà mình đoàn tụ với người thân. Vậy mà nàng phải chọn lựa không thể vì bản thân mà để người nhà phải giãy giụa trong đau khổ, hết thảy đều do Trương gia ban tặng. Đã vậy Trương Xương Ung còn dùng giọng điệu như ban ơn, thật giống đang hung hăng đâm dao xuyên thấu tim nàng! Gã nam nhân này vì để đạt được vinh hoa phú quý, ngay cả thê tử nữ nhi đều có thể vứt bỏ như đôi giày rách, trong lòng hắn ngoại trừ bản thân thì không chứa được bất kỳ người nào!
Bởi vì Trương Kỳ thoái thác không muốn rời Quy Đức phủ vì tưởng niệm vong mẫu, hôm nay Trương Xương Ung đích thân đưa Sở mụ mụ và Triệu mụ mụ tới "khuyên". Mới đầu Trương Kỳ "giận dỗi" không để ý tới, kế tiếp là rơi lệ khóc nức nở một hồi, mãi đến cuối cùng Chương Hàm phải "giúp đỡ khuyên giải" thì nàng mới "miễn cưỡng" đáp ứng. Trương Xương Ung chứng kiến hai vị ma ma hoàn toàn tin tưởng vào thân phận "Trương Du" chẳng hề nghi ngờ, trong lòng không khỏi buông xuống một tảng đá lớn. Chờ Trương Kỳ nghỉ ngơi, đoàn người ra ngoài chính sảnh ngồi thương lượng ngày khởi hành, Trương Xương Ung nhắc tới một vấn đề quan trọng nhất.
"Du nhi từ nhỏ thân thể gầy yếu, vì thế lần này vào kinh, ngoại trừ mấy nha hoàn Tống gia theo hầu, ta còn tính để Hàm nhi cùng đi. Thứ nhất là đến kinh thành xa lạ hai đứa có thể chiếu ứng lẫn nhau; thứ hai tuy Hàm nhi không phải phu nhân sở sinh nhưng cũng là dưỡng nữ phu nhân yêu quý, theo lý nên đi bái kiến Thái phu nhân một lần."
Sở mụ mụ lập tức mỉm cười, gật đầu nói: "Cho dù Nhị cô lão gia không nói thì lão nô vốn định đề ra chuyện này. Lúc đi đến đây Thái phu nhân đã dặn qua, muốn gặp Hàm cô nương xinh đẹp tài giỏi mà Nhị cô thái thái luôn nhắc đến trong thư, nhìn xem rốt cuộc là người thế nào mà có thể khiến Nhị cô thái thái khen không dứt miệng. Thật may cũng trùng hợp với ý định của Nhị cô lão gia, vậy không còn gì tốt hơn."
Sở mụ mụ và Triệu mụ mụ dù sao cũng là người từ Hầu phủ tới nên lúc này đều ngồi trêи đôn nhỏ nói chuyện, còn Tống mụ mụ thì phải đứng hầu bên cạnh Chương Hàm. Đột nhiên nghe được Sở mụ mụ nói Thái phu nhân vốn định kêu Chương Hàm cùng theo vào kinh, Tống mụ mụ không khỏi âm thầm tức tối.
Mụ ta không giống Trịnh mụ mụ mù quáng nghe theo tất cả những gì Cố phu nhân nói. Dưới cái nhìn của Tống mụ mụ, ngay cả vụ Tri Vương do Cố Thục Phi sở sinh cùng tuổi tác với Trương Du nên muốn kết hợp, cho dù Cố Thục Phi nhớ tới tỷ muội tình thâm nhưng cũng không có đạo lý nào lại đẩy nhi tử nhà mình vào hố lửa; hơn nữa, hai nhà Hầu phủ đâu phải không có đích tiểu thư, được làm Vương phi chuyện tốt như vậy sao đến phiên Trương Du ốm yếu lại không phải người họ Cố? Hiện giờ mụ đề xuất ra chiêu giấu trời qua biển này, nếu lỡ Trương Kỳ gả được quá tốt thì mụ sẽ gặp nguy hiểm. Lần này đến kinh thành phải lên kế hoạch thật cẩn thận, tìm cách thăm dò cho bằng được ý định chân chính của Thái phu nhân. Còn về phần Chương Hàm, mầm tai họa to lớn này nhất định phải nghĩ biện pháp gì đó để diệt trừ!
Tống mụ mụ mãi suy nghĩ không để ý tới Chương Hàm, tuy nàng ngồi nghe người khác nói chuyện nhìn như hết sức chuyên chú, thế nhưng khóe mắt không hề buông tha Tống mụ mụ. Vừa thấy mụ ta hơi nhếch miệng cười mỉa mai thì nàng lập tức chú ý, ngẫm lại vấn đề Trương Xương Ung và Sở mụ mụ đang trao đổi với nhau, Tống mụ mụ đã từng đề cập cha và huynh của nàng đều nằm trong tay người Cố gia, làm sao nàng thật sự tin được Thái phu nhân có ý tốt gì với mình, trong lòng càng thêm cảnh giác. Mãi đến khi Trương Xương Ung mở miệng nhắc đến nàng, nàng mới lập tức bừng tỉnh hoàn hồn.
"Đợi qua ba bốn ngày nữa thời tiết dần dần mát mẻ hơn, đến lúc đó chọn một ngày lành để khởi hành. Hàm nhi, ngày mai ta sẽ cho người đưa ngươi về nhà từ biệt mẫu thân và đệ đệ. Sau khi ngươi đi kinh thành, ta sẽ sai người chăm sóc bọn họ thật tốt."
Hãy vào w,att,p,ad ủng hộ bà còm
Trương Xương Ung nói là đưa nàng về nhà, thế nhưng sáng sớm tinh mơ ngày hôm sau, Chương Hàm mang theo Phương Thảo và Bích Nhân lên xe ngựa, liền biết xe ngựa không phải đi về hướng nhà của nàng. Quả nhiên, xe ngựa đi thẳng ra khỏi thành dọc theo một con đường nhỏ nàng mơ hồ có chút ấn tượng, cuối cùng đến thôn trang của Trương gia. Nàng mới vừa được Phương Thảo đỡ xuống xe liền thấy một bóng dáng nho nhỏ như một trận gió nhào tới.
"Tỷ!"
Chương Hàm chưa kịp sửng sốt đã bị ôm chặt, thấy rõ cậu nhóc chính là ấu đệ Chương Sưởng, thân mình cứng đờ thực mau liền mềm nhũn. Nàng run rẩy vươn tay vuốt ve cái đầu tròn xoe, nước mắt không kiềm được ào ạt rơi xuống, theo bản năng ôm chặt thằng bé vào lòng. Chờ đến khi khó khăn lắm mới ngừng được nước mắt, nàng vừa ngẩng đầu liền thấy cách mười bước chân có một phụ nhân trung niên đang nhìn mình chăm chú, bỗng dưng nàng quên luôn cả nhúc nhích.
Bao nhiêu ngày đêm sống ở phủ nha, nàng chỉ hy vọng thời gian qua đi thật mau để sớm đến Tết. Không phải nàng trông ngóng ngày Tết để được ăn ngon hoặc diện xiêm y đẹp, chỉ vì ăn Tết thì nàng mới có thể về nhà ở lại ba ngày, có thể gặp mẫu thân và đệ đệ, có thể ăn bánh trôi nhân mè do mẫu thân tự tay làm, mặc vào váy áo vải thô do mẫu thân tự tay may. Tất cả những thứ này đều trân quý hơn gấp bội so với bất kỳ vinh hoa phú quý cẩm y ngọc thực gì đó ở Trương gia.
Bạn đang đọc bộ truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên, truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên , đọc truyện Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên full , Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên full , Vinh Hoa Phú Quý - Phủ Thiên chương mới