Chẳng lẽ Janey chính là Hạ Thanh Trì?
Trong đầu Hạ Lăng An bất chợt tuôn ra một suy nghĩ vô cùng kinh người, chẳng lẽ thật sự là như vậy sao? Janey chính là Hạ Thanh Trì?
Không, không thể nào, rõ ràng năm đó cô ta đã cho người ép buộc Hạ Thanh Trì uống thuốc, sao chị ta lại có thể sinh ra đứa bé được?
Nhưng bà cụ Cố sẽ không có vô duyên vô cớ mà dắt một đứa bé đến làm giám định người thân, đứa bé này nhất định là có quan hệ với Cố Đình Xuyên.
Nếu như hết thảy mọi việc đều như suy đoán của bà cụ Cố, vậy thì người phụ nữ đó đã lặng im âm thầm sinh ra đứa con của Cố Đình Xuyên, người phụ nữ này sẽ là đối thủ lớn nhất của cô ta.
Vì để ở lại bên cạnh Cố Đình Xuyên, cô ta nhất định phải loại bỏ tất cả những kẻ thù tiềm ẩn bên trong đó.
Cho nên, suy cho cùng đứa bé này có là ai đi nữa, cô ta cũng nhất định phải điều tra rõ ràng.
Còn điều tra như thế nào, trên mặt Hạ Lăng An lộ ra một nụ cười nhạt, tra trong sáng không được, vậy thì điều tra ngầm!
Trên chuyến xe taxi trở về nhà, Hạ Thanh Trì vẫn nắm chặt lấy bàn tay của Hạ Niệm, dù cho đã lên xe taxi ngồi vững vàng cô cũng không buông tay, cô sợ có người sẽ lại cướp Hạ Niệm đi.
“Mẹ ơi, con xin lỗi, đã để mẹ lo lắng cho con rồi.
” Hạ Niệm dùng bàn tay nhỏ bé lau đi giọt nước mắt trên má Hạ Thanh Trì, cô bé cất giọng nhỏ nhẹ nói.
Hạ Thanh Trì lắc đầu: “Không sao, Bảo Bối, là mẹ không tốt, là mẹ không bảo vệ tốt cho con.
”
Hạ Niệm cất giọng non nớt trả lời: “Không phải, không phải là lỗi của mẹ, là con không nên khóc, con cứ nhìn thấy kim tiêm là thấy sợ, nên con không nhịn được.
”
“Bảo Bối, hứa với mẹ, sau này con đừng lui tới với Cố Thần và bà nội cậu bé nữa, có được không?” Hạ Thanh Trì nghiêm túc nói.
“Nhưng mà, mẹ ơi, vì sao vậy ạ?” Đôi mắt vừa mới khóc xong của Hạ Niệm lập tức sáng lên.
“Bởi vì họ sẽ tổn thương con, hôm nay con không nhìn thấy sao?” Giọng điệu của Hạ Thanh Trì lập tức lớn tiếng hơn bình thường.
Hạ Niệm nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lúc, sau đó cô bé mới trả lời: “Mẹ ơi, hôm nay anh Cố Thần vì giúp con không bị tiêm, còn phải chịu đòn cơ, nhưng mà bà cụ kia thực sự rất dọa người.
”
“Như vậy đi, sau này con sẽ không chơi cùng bà cụ nữa.
” Hạ Niệm nghiêm túc nói: “Nhưng mà anh Cố Thần là người tốt mà, Hạ Niệm rất muốn làm bạn với anh ấy, được không ạ.
”
Trải qua chuyện náo loạn hôm nay, đầu óc Hạ Thanh Trì đau dữ dội, nghe thấy Hạ Niệm nói sẽ không lui tới với bà cụ Cố, cô cũng không nói thêm điều gì nữa.
Lúc này, ở bệnh viện, Cố Thần từ dưới đất đứng dậy, vừa nãy vì để ngăn cản bác sĩ lấy máu của Hạ Niệm, cậu bé đã tiến lên can ngăn, nhưng lại bị đẩy ngã xuống đất, còn bị va vào đầu.
“Con không sao chứ?” Cố Đình Xuyên chú ý thấy Cố Thần, anh lập tức đi lên trước hỏi.
Trong giọng điệu vẫn có chút dịu dàng, Cố Thần cảm nhận được nhanh chóng ngẩng đầu lên nhìn Cố Đình Xuyên, cậu bé lắc đầu: “Cha, con không sao.
”
Bà cụ Cố nhìn Cố Thần, trong mắt bà ấy có một sự yêu thích lạ kỳ, nhưng biểu cảm trên mặt lại hờ hững vô cùng: “Con trai bị đau một chút thì có sao?”
Cố Thần không nói gì, chỉ gật đầu, sau đó khập khiễng rời khỏi bệnh viện.
Ngày hôm sau, Hạ Thanh Trì như thường lệ đưa Hạ Niệm đến nhà trẻ, Hạ Niệm ngủ một giấc xong giống như là quên hết đi chuyện ngày hôm qua vậy, cô bé vẫn vui vẻ như thường ngày.
Về điểm này, Hạ Thanh Trì rất khâm phục con gái của mình.
“Mẹ ơi, mẹ nhìn xem người đó chẳng phải là anh Cố Thần sao?” Đi đến nơi còn cách nhà trẻ một đoạn thật xa, Hạ Niệm chỉ tay về một hướng hỏi.
Hạ Thanh Trì lập tức tập trung nhìn vào hướng con gái chỉ, đúng thật là Cố Thần, đứa trẻ này mặc dù đã cố gắng che giấu, nhưng vẫn có thể nhìn ra được một chân của cậu bé đang khập khiễng.
“Mẹ ơi, anh Cố Thần có phải là vì cứu con nên mới bị thương rồi hay không?” Gương mặt nhỏ nhắn của cô bé tràn đầy vẻ lo lắng.
Hạ Thanh Trì không có cách nào phủ nhận được, bởi vì cô cũng cho là như vậy, thế nên cô chỉ có thể gật đầu: “Chắc là vậy.
”
“Vậy con có thể đi qua đó xem thử không?” Hạ Niệm ngẩng mặt lên, trong đôi mắt lấp lánh tràn đầy vẻ ngây thơ tốt bụng.
“Ừm.
” Hạ Thanh Trì cũng không có cách nào từ chối yêu cầu này của con gái: “Con đi đi.
”
“Anh Cố Thần, anh có sao không?”
Cố Thần không ngờ tới vừa xuống xe đã gặp được Hạ Niệm, cậu bé chỉ đành giả vờ điềm tĩnh: “Tôi không sao.
”
Hạ Niệm hoàn toàn không nuốt nổi dáng vẻ này của Cố Thần, cô bé nghiêm túc nhìn Cố Thần.
Bạn đang đọc bộ truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo, truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo , đọc truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo full , Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo full , Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo chương mới