“Janey, chuyện hôm đó tôi đã thay bà nội tôi xin lỗi cô rồi.
” Hạ Thanh Trì vừa vào phòng làm việc, Cố Đình Xuyên đã đi thẳng vào vấn đề.
Không nhắc đến chuyện ngày đó thì còn đỡ, vừa nhắc tới Hạ Thanh Trì càng thêm tức giận: “Tổng giám đốc Cố, đặt mình vào vị trí của người khác mà suy nghĩ, liệu anh có vì một câu nói của đối phương mà dễ dàng tha thứ cho đối phương không?”
Một lần nữa Cố Đình Xuyên nghẹn lời, nếu Hạ Niệm là con của anh, anh tuyệt đối sẽ không chịu để yên.
“Cho nên, Tổng giám đốc Cố, nếu như anh cũng không làm được thì cũng đừng dùng tiêu chuẩn của thánh nhân đòi hỏi tôi.
” Hạ Thanh Trì nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, hơn nữa thêm vào động tác sau đó của Cố Đình Xuyên, Hạ Thanh Trì càng sẽ không tha thứ cho người nhà họ Cố!
“Chuyện ngày hôm đó dù sao cũng là chuyện riêng, hy vọng cô đừng mang theo loại cảm xúc này vào công việc.
” Cố Đình Xuyên nói ra những lời này đều cảm thấy không đủ tự tin.
Không biết vì sao mỗi lần đối mặt với người phụ nữ này, Cố Đình Xuyên luôn cảm thấy có chút chột dạ, giống như kiếp trước mình nợ cô cái gì vậy.
“Tổng giám đốc Cố, mong anh thông cảm, tôi là một người thẳng tính, sẽ không có chuyện đâm bị thóc chọc bị gạo, càng sẽ không trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu.
” Hạ Thanh Trì từng câu từng chữ áp sát, hoàn toàn không cho Cố Đình Xuyên một chút mặt mũi.
Cố Đình Xuyên bị những lời chỉ gà mắng chó này của Hạ Thanh Trì làm cho chẳng hiểu ra sao: “Ý của cô là tôi là người đâm bị thóc chọc bị gạo? Toàn bộ những chuyện tôi làm đều là trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu?”
Thuận theo những lời này, cơn tức của Cố Đình Xuyên bộc lộ hoàn toàn.
Nhưng Hạ Thanh Trì không thèm để ý chút nào, cô hơi ngẩng đầu lên, đối diện với hai mắt Cố Đình Xuyên: “Tổng giám đốc Cố, ngài thấy thế nào?”
Cố Đình Xuyên vỗ một cái vào bàn làm việc, ầm một tiếng, ngay cả thư ký ở cửa cũng bị dọa giật mình, nhưng Hạ Thanh Trì thì mặt không đổi sắc, thản nhiên nói: "Tổng giám đốc Cố, nếu ngài không có việc gì, vậy tôi ra ngoài làm việc.
”
Cố Đình Xuyên trừng mắt nhìn cô, không tiếp lời.
Hạ Thanh Trì không có lòng dạ thảnh thơi để mà chờ anh trả lời, vì vậy lập tức rời đi.
Song, vừa mới xoay người, Hạ Thanh Trì đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng: “Tổng giám đốc Cố, tôi nhắc lại một lần, chuyện trước đây tôi có thể không so đo nữa, nhưng xin anh và người nhà của anh tránh xa con gái tôi một chút.
”
“Tôi không cần biết các người có suy đoán buồn cười gì, con gái tôi là người quan trọng nhất với tôi, nếu như các người còn quấy rầy con bé, đừng trách tôi không khách khí.
”
Hạ Thanh Trì phát động toàn bộ sự tức giận của mình, trừng mắt nhìn Cố Đình Xuyên mà uy hiếp.
“Phải rồi, Tổng giám đốc Cố, mặc dù có thế nào, tôi vẫn sẽ làm tốt công việc của mình, điều này anh có thể yên tâm.
”
Nói xong, Hạ Thanh Trì tự mình rời đi ngay, hoàn toàn không quan tâm đến Cố Đình Xuyên.
Nhìn bóng lưng Hạ Thanh Trì rời đi, Cố Đình Xuyên càng lúc càng sôi gan sôi mề, đâm bị thóc chọc bị gạo? Trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu? Cho tới bây giờ không ai dám từ chối anh, chứ đừng nói là nói những lời như vậy với anh.
Người phụ nữ này thật đúng là lợi hại, mình cho cô nhiều cái lần đầu tiên như thế, vậy mà bản thân ngay cả năng lực cãi vặn lại cũng không có, chỉ có thể giận dỗi kiểu này.
Cố Đình Xuyên càng nghĩ càng tức giận, nhấc chân đạp ghế ông chủ sang một bên, chiếc ghế ông chủ đáng thương trong nháy mắt thành chia năm xẻ bảy.
Thư ký ở cửa vẫn nghe ngóng động tĩnh bên trong, đúng là tiến thoái lưỡng nan, vốn dĩ anh ta không muốn đi vào vì sợ đụng trúng họng súng, nhưng trong tay có một văn kiện còn đang chờ Cố Đình Xuyên ký tên.
Hít sâu hai hơi, thư ký mang theo tâm trạng thấy chết không sờn gõ gõ cửa phòng làm việc của Cố Đình Xuyên.
“Vào,” Chỉ một chữ đã làm cho thư ký ở cửa sợ tới mức chân mềm nhũn.
Thư ký run rẩy tiến vào, Cố Đình Xuyên đang đứng trước cửa sổ sát đất: “Tổng giám đốc Cố, có một văn kiện cần ngài ký tên.
”
Cố Đình Xuyên không quan tâm đến thư ký.
Thư ký đứng sau lưng Cố Đình Xuyên, thật sự càng thêm lúng túng, đi cũng không được mà ở lại cũng không xong.
“Tổng giám đốc Cố…” Thư ký nhỏ giọng một lần nhắc Cố Đình Xuyên đang ngẩn ra.
Đột nhiên Cố Đình Xuyên xoay người qua, nhận lấy tài liệu, vung bút lên, ký xong đưa cho thư ký, rồi trong một cái chớp mắt, thư ký đã rời khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo, truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo , đọc truyện Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo full , Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo full , Vợ Béo Nghịch Tập: Cố Thiếu Nhận Quả Báo chương mới