Tất nhiên, trưởng lão phán quyết đã thấy được động tác của Đỗ Mục trưởng lão.
Trong lòng lão khẽ trật một nhịp: “Sao Đỗ trưởng lão lại tới đây, chẳng lẽ hắn phát hiện ra điều gì rồi sao?”Lão định bụng sẽ vượt lên trước Đỗ Mục trưởng lão để xem xét tình huống của Lâm Huyền.
Đúng lúc này, trưởng lão phán quyết mới thấy một tên mập mạp đang ngăn cản bước tiến của Đỗ Mục.
Tên mập mạp kia tên là Hổ Mập.
Khuôn mặt của Đỗ Mục trưởng lão hiện rõ vẻ tức giận, chỉ là một tên đệ tử ngoại môn mà cũng dám tiến lên ngăn cản người nằm trong số các nội môn trưởng lão là hắn sao?Hắn vừa định giơ tay đánh bay đối phương, nhưng chợt nhớ tới chuyện, hình như tên này là bằng hữu của Lâm Huyền.
Lăng Vân và Lâm Huyền đã lâm vào tình cảnh không chết không chịu dừng, mà nguyên nhân lớn nhất gây ra chuyện này, là bởi Lâm Huyền ra mặt thay cho tên mập mạp này.
Đỗ Mục trưởng lão kiềm chế cơn nóng giận, trầm giọng nói: “Bằng hữu của ngươi đang nằm trên lôi đài kia kìa, sống chết của hắn còn không rõ, mà ngươi còn có thời gian để ngăn cản ta sao, không đi xem tình hình hắn như thế nào sao?”Tuy Đỗ Mục trưởng lão tức giận, nhưng vẻ nghiêm khắc trên mặt hắn đã khiến cho tên Hổ Mập vội vàng, gấp gáp không thôi.
Đây chính là cường giả, chỉ cần một lời nói thôi, cũng có thể dọa cho người khác khiếp đảm.
Hổ Mập lấy hết dũng khí: “Bẩm trưởng lão, Lâm Huyền vẫn chưa chắc đã thua đâu.
Nhưng bây giờ ngươi đi lên trên lôi đài làm phiền trận tỉ thí của hắn, thì chắc chắn hắn sẽ thua thật!”Căn cứ vào quy định của tông môn, nếu như Đỗ Mục trưởng lão lên lôi dài, gián đoạn quá trình tỉ thí, trưởng lão phán quyết có thể căn cứ vào biểu hiện của hai bên mà tiến hành đưa ra quyết định.
Sau khi Lăng Vân đột phá, hắn vẫn luôn chiếm thế thượng phong trong cuộc tỉ thí này.
Nếu như trận tỉ thí bị gián đoạn, về tình về lý, trưởng lão phán quyết hoàn toàn có thể tuyên bố Lăng Vân là người thắng cuộc.
Trong mắt Hổ Mập, đây chính là bất công rất lớn đối với Lâm Huyền!Lông mày Đỗ Mục trưởng lão nhíu chặt lại.
“Lâm Huyền đã không còn động đậy nữa, nằm im lìm trên mặt đất kia kìa, ngươi vẫn cho rằng hắn có thể thắng sao?”Hổ Mập gian nan nuốt một ngụm nước bọt.
“Đúng vậy, ta tin tưởng, nhất định Lâm Huyền sẽ chiến thắng thôi!”Hổ Mập luôn có niềm tin tưởng tuyệt đối với Lâm Huyền, một loại yêu thú kinh khủng như Lạc Tân Chu mà Lâm Huyền còn dám một mình đối mặt, thì chuyện Lăng Vân giết chết được Lâm Huyền đúng là nói năng hết sức bậy bạ!Nhìn vẻ mặt với đôi mắt tràn ngập ánh sáng kia của Hổ Mập, Đỗ Mục trưởng lão cũng có chút do dự, hắn định sẽ quan sát thêm một lúc nữa xem sao.
Nếu như Lâm Huyền đã chết thật, thì chuyện hắn có lên đài hay không, cũng không liên quan gì.
Trong lúc Hổ Mập ngăn cản bước tiến của Đỗ Mục trưởng lão , trưởng lão phán quyết đã đi tới trước mặt Lâm Huyền.
Lão cúi người xuống, đặt ngón tay lên ngực Lâm Huyền.
Trong nháy mắt, trên khuôn mặt già nua của lão tràn ngập vẻ kinh ngạc.
Ngón tay của lão vẫn có thể cảm nhận được trái tim của Lâm Huyền vẫn đang đập.
“Vẫn còn sống sao?”Trong lòng trưởng lão phán quyết khẽ thót lên một cái, bây giờ, chỉ cần lão dẫn một đạo nguyên khí vào trái tim của Lâm Huyền, thì chắc chắn Lâm Huyền sẽ chết.
“Cứ làm như vậy đi!”Trong lúc lão định ra tay, bỗng nhiên một bàn tay túm chặt lấy ngón tay của lão.
Trưởng lão phán quyết kinh sợ, bấy giờ lão mới phát hiện, chẳng biết Lâm Huyền đã mở mắt ra từ lúc nào, nhìn chằm chằm vào lão.
Trong mắt Lâm Huyền tràn ngập sát ý!“Mau nhìn đi, Lâm Huyền đã tỉnh lại rồi kìa!”“Hắn vẫn còn sống sao!”Tiếng kinh hô vọng từ bên trên võ đài khiến cho trong lòng trưởng lão phán quyết càng nặng nề hơn, lão đã bỏ qua cơ hội tốt nhất để động thủ rồi.
Thấy vậy, lão làm vẻ quan tâm hỏi han Lâm Huyền: “Ngươi có ổn không? Nếu như không thể tái chiến được nữa, thì cứ nhận thua nghỉ ngơi đi nhé!”Lâm Huyền buông tay ra, bò dậy từ dưới đất, hắn đứng song song với trưởng lão phán quyết.
Hắn dùng âm thanh mà chỉ có hai người mới có thể nghe thấy được: “Tất cả những chuyện mà ngươi đã làm trong ngày hôm nay, ta đều ghi nhớ hết trong lòng rồi!”m thanh của Lâm Huyền rất bình tĩnh, không nghe ra chút tình cảm, cảm xúc gì trong đó.
Nhưng trưởng lão phán quyết nghe được, lời nào cũng trân quý như vàng.
Lâm Huyền như cái gai trong mắt lão, như chiếc búa sắt cứ không ngừng nện vào ngực lão.
Lão vừa định mở miệng, nhưng Lâm Huyền lại lần nữa cất lời.
“Lâm Huyền ta, có nợ tất báo!”Có nợ tất báo!Lâm Huyền không thèm để ý trưởng lão phán quyết nữa, nhanh chân đi về phía Lăng Vân.
Lăng Vân nhìn Lâm Huyền đang đi tới, mà trong lòng phát lạnh.
Bạn đang đọc bộ truyện Võ Đạo Đại Tông Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Võ Đạo Đại Tông Sư, truyện Võ Đạo Đại Tông Sư , đọc truyện Võ Đạo Đại Tông Sư full , Võ Đạo Đại Tông Sư full , Võ Đạo Đại Tông Sư chương mới