“Đội trưởng, kia là chị dâu của em sao?”
Vừa mới cùng hai mẹ con Châu Ngọc Ánh tách ra, bên tai của Trần Lâm đột nhiên truyền đến một trận âm thanh mang theo mấy phần ngả ngớn.
Sau đó, anh mới quay đầu nhìn lại.
Lúc này, xuất hiện ở trước mặt anh là một gã thanh niên với đầu tóc đỏ chót, hai bên lỗ tai còn đeo rất nhiều khuyên tai.
Nhìn bộ dáng của đối phương, Trần Lâm còn tưởng là một gã du côn nào đó đột nhập vào trong buổi tiệc sinh nhật của nhà họ Tôn.
Nhưng sau khi xác định mình không có nhìn nhầm, người này chính là Cửu Vĩ, một trong số các thủ hạ của anh lần này được đưa đến Tân Hải, lúc này Trần Lâm mới có chút nhíu mày, nói ra.
“Cậu làm sao cũng tới nơi này? Là Hải Bằng mới các cậu đến đây sao?”
“Cũng không hẳn như vậy, là bọn em vừa mới nhận được tin tức ngầm, tối hôm nay ở trong buổi tiệc sinh nhật của tiểu thư nhà họ Tôn, sẽ có một số tình huống xảy ra.
Đối tượng của bọn họ rất có thể là các quan chức ở trong thành phố.
Thế nên, em mới được cử đến đây để điều tra tình huống.
Tất nhiên, nhiệm vụ ưu tiên hàng đầu là đảm bảo an toàn cho buổi tiệc, đồng thời cũng giúp Tôn Hải Bằng bảo trì một ít mặt mũi!”
Vừa nói, trên khuôn mặt của cậu ta vừa mang theo một chút ít cười.
Nghe thê, Trần Lâm củng không có lập tức đáp lại.
Mà ánh mắt anh hơi nhìn chăm chú về phía đối phương, để cho đối phương có chút lúng túng, vội vàng ho khan vài tiếng.
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Lãnh Khốc Của Phương Thiếu |||||
“Khụ khụ, đội trưởng, chuyện này cũng không phải là em tự mình quyết định.
Là Tôn Hải Bằng nhờ vả, cậu ta nghe nói anh cũng đến đây, nên mới nhờ em đến để hỗ trợ, tránh để sai lầm xảy ra.
Tất nhiên là, cậu ta cũng hứa cho em một vài thứ.
Nhưng mà anh yên tâm đi, đây tuyệt đối không có liên quan đến tổ chức, cũng sẽ không ảnh hưởng đến uy tính của anh!”
Càng nói, âm thanh của Cửu Vĩ càng nhỏ.
Đến cuối cùng, cậu ta phải tự mình vỗ ngực, hướng về phía Trần Lâm bảo đảm
Đối với những việc này, kỳ thật Trần Lâm cũng không thèm để ý.
Chỉ là nhìn thấy Cửu Vĩ xuất hiện, động thời nghĩ đến một số động thái gần đây ở Tân Hải, Trần Lâm không khỏi suy nghĩ sâu xa.
Bất quá, hiện tại người đến thì cũng đã đến rồi.
Cho dù có chuyện gì xảy ra, chỉ cần bọn họ không làm tổn thương đến hai mẹ con Châu Ngọc Ánh, thì anh cũng không cần phải bận tâm.
Dù sao, đối với mấy người thủ hạ này của anh, Trần Lâm vẫn có tự tin nhất định.
“Vậy được rồi, cậu cứ tiếp tục làm việc của mình đi.
Chỉ cần không làm trái với quy định trước đó của tôi, các cậu có thể tùy ý hoạt động.
Nhưng mà nhớ, nhiệm vụ tôi giao cho các cậu hoàn thành, thì các cậu không được để lỡ.
Khi nào tôi có mệnh lệnh, sẽ liên lạc với các cậu sau!”
Nghe Trần Lâm nói ra những lời này, Cửu Vĩ không khỏi âm thầm thở ra một hơi.
Kỳ thật, vừa rồi cậu ta cũng rất lo lắng, sợ Trần Lâm trách phạt.
Đối với bọn họ mà nói, anh chính là Thần ở trong mắt của những binh sĩ này.
“Vâng, thưa sếp! Em tuyệt đối sẽ không để anh gặp phải phiền phức!”
Nói xong, Cửu Vĩ còn theo thói quen dự định đưa tay lên chào theo quân lễ, nhưng Trần Lâm đã đưa tay ra ngăn lại, anh cũng không muốn mình bị người khác chú ý.
Thấy thế, Cửu Vĩ có chút cười gượng, gãi gãi đầu.
Sau đó, cậu ta cũng không có lưu lại ở bên cạnh của Trần Lâm, mà tìm một chỗ nhanh chóng chạy đi.
Nhìn theo bóng lưng của đối phương, Trần Lâm không khỏi lắc đầu.
Mà lúc này, Châu Ngọc Ánh vừa vặn cùng với con gái từ trong nhà vệ sinh đi ra ngoài, thấy được có người từ bên cạnh của Trần Lâm rời đi, Châu Ngọc Ánh không khỏi hiếu kỳ, đưa mắt nhìn sang.
“Vừa rồi anh đang nói chuyện với ai vậy?”
Nghe Châu Ngọc Ánh hỏi đến, Trần Lâm liền thản nhiên đáp lại: “Chỉ là một người bạn mà thôi!”
Sau đó, anh cũng không có nhắc đến thân phận của đối phương, mà nhìn về phía con gái của mình, thấp giọng nói ra.
“Con gái, con có mệt lắm không?”
Nghe Trần Lâm hỏi đến, cô bé Khánh Ngọc lập tức lắc đầu.
Sau đó, cô bé giống như có chút không được vui, nói ra.
“Bố ơi, khi nào chúng ta có thể được về nhà hả bố?”
Nghe con bé hỏi như thế, anh không khỏi kinh ngạc, đưa mắt nhìn về phía Châu Ngọc Ánh.
Mà Châu Ngọc Ánh lúc này cũng lắc đầu, nói.
“Tôi vừa mới cùng một số đối tác trao đổi qua, hiện tại buổi lễ sinh nhật cũng sắp chính thức bắt đầu.
Chúng ta tạm thời đứng ở đây đợi một chút, sau khi chủ nhân của buổi tiệc xuất hiện, anh có thể đưa con gái về trước.
Còn tôi sẽ lưu lại thêm một lúc, sau đó sẽ tự mình đón xe để đi về.”
Nghe Châu Ngọc Ánh đưa ra đề nghị, Trần Lâm hơi có chút nhíu mày.
Mà cô bé Khánh Ngọc cũng lên tiếng nói xen vào.
“Bố, hay là mình đợi mẹ cùng với chung được không bố? Con sẽ không về sớm nữa, con muốn cùng với bố với mẹ về chung!”
Lúc này, Trần Lâm liền bật cười nói ra.
“Được rồi, chờ một chút nữa đi.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Địch Chiến Thần tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Địch Chiến Thần, truyện Vô Địch Chiến Thần , đọc truyện Vô Địch Chiến Thần full , Vô Địch Chiến Thần full , Vô Địch Chiến Thần chương mới