Vu y còn đang cứu trị cho hai vị thống lĩnh, nhưng tiêu hao lượng lớn dược vật trân quý cũng chỉ có thể trì hoãn tốc độ độc tố lan tràn, không thể hoàn toàn giải độc, đám Man tộc trơ mắt nhìn màu da của hai vị thống lĩnh càng lúc càng biến đen, cảm giác vô cùng không tốt.
Đại đầu mục nôn nóng thậm chí còn muốn tự mình xông vào phủ thành chủ xem xét tình huống, nhưng bị thân vệ của đại thống lĩnh ngăn lại, đại thống lĩnh còn đang ở đây, dù sao cũng phải có người ở lại tọa trấn, chỉ huy toàn cục.
Đám Man tộc bên ngoài chỉ có thể tiếp tục nôn nóng chờ đợi, qua thật lâu, rốt cuộc cũng nghe thấy đại môn phủ thành chủ truyền đến động tĩnh.
Mười mấy Man tộc bên ngoài nháy mắt toàn bộ nhìn về phía đại môn, sau đó, trong ánh mắt mong chờ của bọn họ, Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch sóng vai mà ra.
Hạ Thụy Trạch còn tính là bình thường, vẻ mặt nghiêm túc ôm lấy nỏ tiễn thượng phẩm, nhưng Trình Hoài Tiềm lại khác, tên gia hỏa này nhìn về phía đám Man tộc đang kinh ngạc ngốc lăng nở nụ cười.
Cánh tay vung lên, Trình Hoài Tiềm phất đao hất đống máu trên thân đao xuống đất, không quản đám Man tộc có nghe hiểu hay không, ngữ khí chân thành tha thiết cảm khái:
"Bằng hữu, tôi đợi các người thật lâu a."
Giọng nói còn mang theo chút oán trách, phảng phát như đang trách lão bằng hữu không tuân thủ thời gian, không đúng hẹn mà đến, động tác cùng ngữ khí của anh khiến Man tộc đối diện sởn tóc gáy, thậm chí theo bản năng lùi về sau một bước.
Chuyện đến nước này, cục diện đã hoàn toàn rõ ràng, hai người Đại Hạ xuất hiện ở đại môn phủ thành chủ, nói rõ tất cả Man tộc tiến vào đã vĩnh viễn lưu lại bên trong.
Đại đầu mục hai mắt đỏ như máu, nghiến răng nghiến lợi gầm lên một tiếng, điên cuồng cầm đao chém về phía Trình Hoài Tiềm.
Trình Hoài Tiềm duỗi tay ngăn không cho Hạ Thụy Trạch tiếp tục tới gần, tự mình cầm đại đao nghênh đón.
Hôm đầu tiên đến đây, Trình Hoài Tiềm cũng từng chiến đấu qua với một đại đậu mục, tuy thắng, nhưng lại thắng phi thường gian nan, bản thân cũng bị trọng thương.
Hôm nay, chính tay anh đã giết chết không biết bao nhiêu đại đầu mục, đến giờ phút này thực lực của đại đầu mục đã hoàn toàn không làm anh để vào trong mắt.
Nói thật, nếu không phải băn khoăn đại cục làm trọng, cần phải ưu tiên giải quyết đám cao tầng Man tộc trước, Trình Hoài Tiềm thật sự muốn lưu bọn họ đến cuối cùng, để bồi mình thử thực lực hiện tại.
Chỉ một cái xoay người, đại đầu mục đã nhẹ nhàng bị giải quyết, Trình Hoài Tiềm nhìn năm tiểu đầu mục cùng bốn tinh anh Man tộc còn dư lại, đột nhiên quay qua nói với Hạ Thụy Trạch.
"Thử kiếm pháp của cậu xem, tôi giúp cậu áp trận."
Ngữ khí lơ đãng tựa như đang cùng Hạ Thụy Trạch thương lượng xem ai chơi trò chơi trước vậy.
Trình Hoài Tiềm cho rằng đồng đội quá mức ỷ lại vũ khí tầm xa cũng không phải chuyện tốt, sẽ có thời điểm cần phải cận chiến, từ sau khi Hạ Thụy Trạch học tập qua còn chưa từng dùng thử, thừa dịp hiện tại áp lực không lớn luyện qua một chút.
Nghe vậy Hạ Thụy Trach hơi sửng sốt, cận chiến cùng viễn chiến bất đồng rất lớn, cậu vẫn luôn dùng nỏ tiến đứng từ xa xạ kích, địch nhân bị thương, đổ máu, ngã xuống, mỗi chi tiết đều không quá rõ ràng, chịu đựng chấn động sẽ nhỏ hơn nhiều.
Chỉ nhìn vô số vết máu của địch nhân trên người Trình Hoài Tiềm là biết, khái niệm bất đồng là thế nào.
Thật sự phải đến gần cận chiến sao?
Tay nắm chặt nỏ tiễn của Hạ Thụy Trạch có chút run, nội tâm không khỏi kháng cự, nhưng cuối cùng cậu vẫn quyết định nghe theo kiến nghị của đồng đội, đổi nỏ tiễn thành trường kiếm, từng bước đi về phía Man tộc.
Trong lòng Hạ Thụy Trạch kỳ thực không quá tự tin, cậu chưa từng dùng qua vũ khí thế này, hiện tại toàn bộ dựa vào "bản năng thân thể" mà kiếm pháp bạch sắc thượng phẩm mang lại, cụ thể có đáng tin hay không, bản thân cậu cũng không rõ ràng.
Cũng may Trình Hoài Tiềm theo sát phía sau, tốt xấu gì cũng mang lại cho Hạ Thụy Trạch chút dũng khí.
Hiện trường lúc này đã hoàn toàn nghịch chuyển, trước đó một bên chỉ có hai người không thể không ngừng chạy trốn né tránh, hiện tại tương phản, hai người Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch không ngừng áp sát, Man tộc đối diện lại kinh hãi đến độ không ngừng lùi về phía sau.
Năm tiểu đầu mục thì có bốn tên đang bận nâng đỡ đại thống lĩnh tiểu thống lĩnh cùng che chở vu y không hề có sức chiến đấu, nói cách khác, hiện tại chỉ còn lại một tiểu đầu mục cùng bốn tinh anh Man tộc có năng lực chiến đấu.
Man tộc vội vàng giao lưu gì đó, biểu tình trên mặt vừa vội vàng vừa hoảng loạn, thần sắc Hạ Thụy Trạch cũng có chút khẩn trương, hiện trường chỉ có Trình Hoài Tiềm thong dong tự tại nhất.
Rốt cuộc Man tộc cũng thương lượng xong, một tiểu đầu mục dẫn theo bốn tinh anh Man tộc cùng nhau vọt lên, năm Man tộc còn lại thì cõng theo đại thống lĩnh tiểu thống lĩnh tháo chạy về phía thành Bắc.
"A? Chạy rồi? Phải nhanh chóng giải quyết trận chiến này thôi, chúng ta còn phải truy đuổi con mồi trở lại."
Trình Hoài Tiềm còn có thời gian cùng Hạ Thụy Trạch nói giỡn.
Trái tim Hạ Thụy Trạch kịch liệt nhảy lên, dưới sự khẩn trương cực độ, cậu cắn răng nắm chặt trường kiếm chủ động vọt lên.
Lúc hai bên chạm mặt, Hạ Thụy Trạch nghiêng người tránh thoát đại đao của tiểu đầu mục, trường kiếm từ bên cạnh đâm thẳng ra, dưới sức lực cực lớn, hơn nửa trường kiếm cứ thế xuyên vào bụng tiểu đầu mục.
Thuận thế xoay người rút kiếm ra, tiểu đầu mục lập tức gục xuống, Hạ Thụy Trạch nhanh chóng lắc mình chém đứt cổ một tinh anh Man tộc khác.
Toàn bộ quá trình công kích, thân thể cùng trường kiếm trong tay phảng phất như có suy nghĩ của mình, tự nhiên biết nên tránh thoát thế nào, nên công kích thế nào, nên ngăn cản thế nào, cho dù một chọi năm, Hạ Thụy Trạch cũng không cảm thấy chút áp lực, nhẹ nhàng tự nhiên như nước chảy mây trôi.
Loại cảm giác này vô cùng huyền diệu, tựa như hồi nhỏ từng học bơi, sau đó mười mấy năm không xuống nước, đến khi trưởng thành đột nhiên có một ngày bắt buộc phải xuống nước bơi lội, tuy không qua thuần thục, nhưng thân thể đã tự động làm ra động tác, như thể khả năng bơi lội đã khắc sâu vào trong ký ức thân thể.
Cảm giác hiện tại của Hạ Thụy Trạch chính là như vậy, thân thể tự nhiên sẽ nói cho cậu biết nên hành động thế nào, mà cậu chỉ cần theo bản năng công kích, lại dựa vào tố chất cơ thể nghiền áp là được.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng, truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng , đọc truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng full , Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng full , Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng chương mới