Tốc độ chiến mã cực nhanh, căn bản không cho vị chỉ huy bao nhiêu thời gian suy xét, mọi chuyện đã xong.
Chỉ thấy Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch vừa tới gần chiến trận Man tộc kết thành lập tức kéo lấy dây cương, chiến mã hổ phách dùng sức nhảy vọt lên không trung, trên thân như mọc thêm cánh, phóng qua từng hàng Man tộc ở phía ngoài cùng, trực tiếp rơi xuống khoảng trống bên trong, sau đó một đường liều chết lao thẳng về phía trước.
Những kỵ binh Đại Hạ còn lại đi đường vòng bọc đánh Man tộc, thuận tay giết chết những Man tộc đang tập trung nhìn về trận chiến ở trung tâm mà mất phòng bị, sau đó nhanh chóng hội họp với hai vị trưởng quan.
Một loạt thao tác không thể tưởng tưởng khiến tất cả Man tộc đều sửng sốt, ai có thể nghĩ tới hai tên kỵ binh Đại Hạ này lại dám trực tiếp vọt vào trong đại quân?
Toàn bộ Man tộc bị hai người làm cho loạn thành một đoàn, sứt đầu mẻ trán.
Có Man tộc chịu không nổi nỗi khuất nhục này, ngay khi Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch lao ra khỏi vòng vây, lập tức đuổi theo.
Trình Hoài Tiềm thấy vậy lập tức quay đầu ngựa lại chém giết một vòng.
Man tộc bị phẫn nộ che mờ đầu óc lúc này mới sực nhớ, sức chiến đấu của hai người này vô cùng cường hãn, chỉ bằng mấy binh sĩ Man tộc mà muốn xông lên, căn bản là tìm chết.
Tiểu thủ lĩnh lập tức quát lớn hạ lệnh cho tất cả binh sĩ canh phòng nghiêm ngặt, không để cho kỵ binh Đại Hạ có cơ hội đánh vào lần nữa.
Trình Hoài Tiềm cùng Hạ Thụy Trạch dẫn theo thủ hạ dừng lại cách đó không xa, nhìn về phía đội quân Man tộc không lại lập tức xông tới.
Hai đội nhân mã khoảng cách không đến 100 mét, mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau tràn đầy cảnh giác.
Sau đó đại quân Man tộc liền trơ mắt nhìn Hạ Thụy Trạch lấy ra trường cung, hướng về phía bọn họ bắt đầu phóng tên, mục tiêu của cậu rất rõ ràng, chính là những tiểu đầu mục đại đầu mục phụ trách chỉ huy binh sĩ phổ thông.
Trên thực tế đại đầu mục đã chẳng còn mấy người, trước đó lúc tiểu thủ lĩnh đứng ra chỉ huy, rõ ràng đã cảm giác được mệnh lệnh truyền đạt không suôn sẻ.
Mà mục đích của Hạ Thụy Trạch chính là khiến liên hệ giữa các cao tầng Man tộc bị đứt đoạn.
Đại đầu mục tiểu đầu mục rất khó ngăn cản công kích của Hạ Thụy Trạch, nhiều nhất chỉ cần 3 mũi tên đã gục.
Hai bên đối diện giằng co khoảng mười mấy phút, tiểu thủ lĩnh đau lòng nhìn đám thủ hạ của mình không ngừng ngã xuống, nhưng lại không dám hạ lệnh cho đại quân trực tiếp lui lại, đành truyền lệnh cho đội quân của mình mặt hướng về phía kỵ binh Đại Hạ, từng bước từng bước lùi về phía Nam.
Lúc Man tộc bắt đầu lùi lại, kỵ binh Đại Hạ cũng không có động tĩnh gì, chờ đến khoảng 2 phút sau, di chuyển được mấy chục mét, tất cả kỵ binh đối diện đột nhiên động, phi ngựa như bay về phía đại quân Man tộc.
Toàn bộ đại quân Man tộc lập tức dừng lại, bày ra tư thế phòng thủ.
Cứ như vậy, Man tộc bất động, kỵ binh Đại Hạ bất động, chỉ có Hạ Thụy Trạch không ngừng xạ kích.
Man tộc vừa động, ky binh Đại Hạ lập tức tiến lên công kích, nếu Man tộc phòng thủ nghiêm ngặt, kỵ binh liền lượn lờ xung quanh bắn tiễn, nếu Man tộc chỉ lo vùi đầu chạy, kỵ binh sẽ mạnh mẽ xuyên thẳng qua đại quân.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, tiến độ quay về phương Nam của Man tộc liền bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Man tộc từ trên xuống dưới đều không thể hiểu nổi, vì sao bọn họ lại bị mười mấy tên kỵ binh Đại Hạ bức đến nông nỗi này?
Nhưng sự thực chính là, bọn họ truy thì không đuổi kịp kỵ binh Đại Hạ, bọn họ chạy lại chạy không lại kỵ binh Đại Hạ, ngoại trừ không ngừng bị quấy nhiễu bị công kích, thì chẳng còn cách gì đối phó! Càng khiến Man tộc tuyệt vọng chính là, hai kẻ dẫn đầu kỵ binh đối phương quá mức cường hãn, ngay cả cấp cao Man tộc cũng bó tay, hoàn toàn bị khắc chế.
Thời gian một buổi trưa, sau khi hơn 300 đồng bào ngã xuống, Man tộc rốt cuộc cũng đi xong quãng đường chạy hơn hai tiếng đồng hồ buổi sáng.
Sắc trời đã sẩm tối, nhưng toàn bộ đại quân lại vô cùng phấn chấn, bởi vì khoảng cách với doanh địa càng lúc càng gần.
Man tộc dứt khoát tư bỏ phản kích, một mạch chạy về phía doanh địa, nếu biển báo ven đường không sai, vậy rất nhanh bọn họ có thể về nhà a!
Không ít Man tộc nhịn không được trên mặt lộ ra tươi cười, Trịnh Hoài Tiềm cũng muốn cười, hy vọng bọn họ sẽ thích kinh hỷ mà anh cùng Hạ Thụy Trạch đã chuẩn bị.
Đương nhiên, đối với Man tộc mà nói, hỷ khẳng định không có, nhưng kinh thì khẳng định, hơn nữa còn rất nhiều!
Vừa nhìn thấy dấu hiệu ven đường, lập tức ý thức được doanh trại chỉ còn cách đó không xa, nhưng khi không nhìn thấy một doanh trướng nào, trong lòng Man tôc chạy đằng trước đã có dự cảm không lành, vì vậy càng điên cuồng tăng tốc chạy về phía trước.
Sau đó, Man tộc lòng đầy mong chờ liền nhìn thấy một mảnh doanh địa biến thành tro tàn, phóng tầm mắt nhìn lại, mặt đất phủ kín tro bụi, tạp vật thậm chí còn không cao đến nửa thước!
Không có! hoàn toàn không có!
Doanh địa không có, lương thực không có, ngay cả mạng cũng sắp mất rồi!
Cả một ngày trời chạy đến cạn kiệt sức lực, tín niệm duy nhất chống đỡ chính là quay về doanh địa liền an toàn, có thể ăn uống no đủ nghỉ ngơi thật tốt, nhưng hiện thực lại nói với bọn họ, tất cả chỉ là vọng tưởng!
Doanh địa đã mất, còn đâu là an toàn? Thậm chí dù đã đói đến đầu váng mắt hoa, nhưng ngay cả một ngụm lương khô bọn họ cũng chẳng muốn ăn!
Tín niệm sụp đổ, Man tộc vừa đói vừa mệt chẳng thèm quản cái gì kỵ binh cái gì Đại Hạ nữa, một đám nằm rạp trên mặt đất bất động, phảng phất như đã chết.
Nhìn đống phế tích trước mặt, lại nhìn đám thủ hạ như xác chết trên mặt đất, tiểu thủ lĩnh hận đến hai mắt xung huyết, nhưng trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác vô lực.
Toàn bộ cao tầng Man tộc còn sống rốt cuộc ý thức được, nhiệm vụ của nhóm kỵ binh Đại Hạ này là trăm phương nghìn kế kéo dài tiến độ hành quân của bọn họ, để phá hủy doanh địa bên này, đồng thời làm chậm lại tốc độ đến Biên Lộc Thành.
Bạn đang đọc bộ truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng, truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng , đọc truyện Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng full , Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng full , Vô Hạn Chi Tuyệt Địa Âu Hoàng chương mới